抖阴社区

ttm - gi?i.

227 27 2
                                        

tag: học đường, gà bông.

Hoàng Yến là học sinh giỏi nhất khối 11, cho tới khi Trương Tiểu My chuyển về trường giữa năm.

Lần đầu tiên bảng xếp hạng tháng cập nhật, tên Tiểu My xếp trên cô một bậc. Yến nhìn màn hình, môi mím lại, mắt nheo nheo.

“Trương Tiểu My là ai vậy trời...”

Ngay hôm sau, trong giờ ra chơi, có người ngồi xuống cạnh bàn Yến.

“Chào bé. Nghe nói bé hay đứng nhất?”

Hoàng Yến quay lại, suýt nghẹn họng.

Trương Tiểu My – áo sơ mi trắng xắn tay, tóc cột cao, mặt không cười nhưng giọng thì nhẹ như gió.

“Ừm… còn bây giờ là em đứng nhất.” – My cười nhẹ.

Yến trừng mắt: “Tự tin ghê ha.”

“Không tự tin sao đua nổi với bé?”

Từ hôm đó, hai cái tên cứ thay nhau luân phiên trên bảng điểm. Ai cũng tưởng hai người là đối thủ, My ghen ghét tranh đua với Yến, chỉ riêng Yến mới biết My là một kẻ lừa đảo - lừa đi trái tim em:

“Đồ của bé thơm. Em mượn xíu.”

Yến giả bộ lườm, nhưng má hồng lên tới mang tai.

Có hôm trời mưa, My đưa Yến về, dù nhà cô ngược đường.

“Em bị gì mà đi xa vậy?”

“Muốn ngắm bé băng qua vũng nước. Dễ thương.”

Yến suýt trượt chân thiệt, tim cũng suýt rơi ra khỏi ngực.

Rồi tới hôm thi học sinh giỏi thành phố. Cả trường hồi hộp. Hai cái tên: Trương Tiểu My – Nguyễn Hoàng Yến.

Kết quả: Đồng giải Nhất - điểm tuyệt đối.

Yến lén thở phào, còn My thì nghiêng đầu nói:

“Thiệt ra em không cố để thắng bé đâu.”

“Vậy em cố cái gì?”

“Cố để bé chịu đi ăn kem với em sau giờ học.”

Yến cứng họng. Ngoài tiệm kem, giữa tiếng muỗng chạm ly và nắng vàng nhạt, My nhìn Yến, chậm rãi hỏi:

“Bé, có chịu cho em thắng lần này không?”

“Cái gì nữa?”

“Trái tim bé.”

Yến đỏ bừng: “...Đồ dở hơi.”

“Ừ, dở hơi vì bé mà.”

(all×hycb) có h? ta ?N?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y khám phá b?y gi?