Chương 369: Quan tài hồi kinh (3)
Tần Hoan xoay người lại, nâng mấy cánh hoa quế rơi trong lòng bàn tay lên rồi cười khổ, "Mẫu thân ta thích hoa quế, lúc ta còn nhỏ bà đã thích làm bánh quế hoa cho ta rồi. Tần phủ ở Cẩm Châu cũng có 1 cây hoa quế." Nói xong nàng nhìn sang Nhạc Ngưng, "Ngươi có nhớ không?"
Nhạc Ngưng cũng đã đến Tần phủ ở Cẩm Châu nhưng nàng chỉ nhớ mang máng nên liền gật đầu, "Nhớ rồi nhớ rồi." Nói xong nàng buông tay Yến Trạch ra rồi đi lên đằng trước, "Ta đã bảo nhìn ngươi không ổn lắm, hóa ra là nhớ đến chuyện trước đây à."
Nhạc Ngưng nắm lấy cổ tay Tần Hoan rồi dẫn nàng ra đằng trước, "Một mình ngươi đứng đây run rẩy rất dọa người, chúng ta qua bên kia dùng tra đi, nghe Tôn thần y nói trước đây tòa nhà đã bị cháy rụi, toàn bộ đều được xây mới lại hết. Chúng ta đi xem đi."
Tính cách Nhạc Ngưng thẳng thắn, nàng không muốn Tần Hoan cứ đắm chìm trong bi thương như vậy nên mới kéo nàng rời xa khỏi 2 cây hoa quế kia.
Nhạc Ngưng kéo tay Tần Hoan đi thì nhất thời quên mất Yến Trạch khiến cho hắn mơ hồ đứng yên tại chỗ. Khóe mắt hắn hơi giật giật, định đi theo tiếng bước chân của Tần Hoan và Nhạc Ngưng nhưng bọn họ lại đi xa quá rồi. Hắn biết Tôn Mộ Khanh vẫn còn ở bên cạnh nên liền quay sang, "Chẳng trách vừa đến đã ngửi thấy mùi hoa quế, chỗ này có cây quế sao?"
Tôn Mộ Khanh cười, Nhạc Ngưng đi rồi thì người làm chủ nhà là hắn đương nhiên phải chăm sóc tốt cho Yến Trạch, nghe vậy liền nói, "Phải, 2 cây quế này vốn dĩ đã có sẵn trong viện rồi, trước đây bị một trận lửa lớn thiêu cháy vậy mà vẫn không chết, ngược lại còn mọc ra cành mới. Ta nhớ tiểu sư muội ta rất thích hoa quế nên mới bảo người giữ cây quế lại. Cả tòa nhà này chỉ còn lại có 1 góc chỗ này còn nhìn ra hình thù thôi, ta đoán chỗ này là khuê phòng của tiểu sư muội ta. Bởi vậy chỗ này ta đều giữ nguyên trạng như lúc đầu không động chạm đến."
Biết Yến Trạch không nhìn được, Tôn Mộ Khanh cũng không nói nhiều mà chỉ khoát tay, "Điện hạ, đi cùng ta đi."
Yến Trạch giơ tay tìm kiếm rồi nắm được tay áo Tôn Mộ Khanh, tiếp theo hắn lại cười khổ. Hôm nay Nhạc Ngưng muốn làm gậy chống của hắn, nhưng nha đầu kia loáng cái lại chạy đi nhanh như vậy, hôm nay hắn không mang gậy chống theo đúng là hơi bất tiện.
Đến tiền viện, Tần Hoan đã ổn định lại cảm xúc đang nói chuyện với Nhạc Ngưng. Nhạc Ngưng nhìn thấy Yến Trạch nắm lấy Tôn Mộ Khanh bước vào thì lập tức giật thót, "A, Tam ca, ta quên mất huynh rồi..."
Yến Trạch vừa bất đắc dĩ vừa nuông chiều nói, "Thấy chưa, ta cũng không dám để muội làm gậy chống của ta."
Nhạc Ngưng cực kỳ xấu hổ sau đó liếc nhìn Tần Hoan một cái oán trách. Tần Hoan che miệng cười, Nhạc Ngưng lại khép nép đi đằng sau Yến Trạch. Mọi người cùng nhau đùa giỡn nói cười 1 hồi, tòa nhà này mặc dù không quá lớn nhưng lần này Tôn Mộ Khanh cũng hao phí không ít tâm tư. Yến Trạch không nhìn được, sau khi hồi kinh hắn cũng hiếm khi ra khỏi Di Thân vương phủ nên lần này ra ngoài đi lại cũng là có lợi.
Tất cả mọi người đều chuẩn bị lễ vật, Tần Hoan không muốn Tôn Mộ Khanh hiểu lầm nên mới không chiều theo ý thích của hắn, nàng chỉ tặng một bộ văn phòng tứ bảo mà thôi. Mọi người nói chuyện xong đến lúc ra về thì Tôn Mộ Khanh liền đi theo Yến Trạch trở về Di Thân vương phủ.

B?N ?ANG ??C
Quy?n S?ng Ng? Tác Y Phi - Quy?n 4
Mystery / Thriller- Tác gi?: B? Nguy?t Thi?n Trang. - Th? lo?i: Tr?ng sinh, ng?t s?ng, trinh thám. - Editor: HeLiX - S? ch??ng: 562c, ?? hoàn raw. S?ng phi trong cung b? sát h?i thê th?m, hung th? chính là Hoàng t? ???ng tri?u, ??i L? T? khanh Th?m Ngh? vì ?? thoát t...