_Của mấy người yêu nhau_
⸻
Trụ sở HLE dạo gần đây vẫn đầm ấm vui vẻ như vậy—ngoại trừ việc chàng xạ thủ và người đi rừng của HLE đã chính thức yêu nhau được... ít bữa.
Họ chưa công khai, tất nhiên. Nhưng vài người trong đội đã sớm ngửi ra mùi khác lạ.
Wooje là người đầu tiên phát hiện. Cậu hay cười nhăn nhở, ngón tay khều khều Wangho mỗi lần thấy Dohyeon đứng gần:
"Ôi chao, mùi tình yêu nồng quá trời..."Geonwoo thì còn rảnh rỗi hơn, lần nào tập luyện chung cũng giả vờ ho khan:
"Xin hai vị... giữ khoảng cách công sở một mét rưỡi, cảm ơn."Còn Hwanjoong thì chẳng nói gì, chỉ ngồi nhìn Wangho bằng ánh mắt rất phức tạp—vừa giống cảm khái, vừa mang chút ai oán kiểu: Anh mình lớn thật rồi... Biết bỏ em trai để đi theo trai rồi. Thể nào hồi xưa cha xạ thủ này làm thân với mình thế, ra là có ý định hốt anh trai mình.
Wangho mỗi lần bị trêu đều giả vờ bình tĩnh. Nhưng chỉ cần Dohyeon cúi sát tai nói khẽ một câu, anh vẫn sẽ đỏ mặt, mất hết phong độ đàn anh nghiêm túc.
Dẫu vậy, không ai phủ nhận được: từ khi bắt đầu hẹn hò, bầu không khí giữa hai người bớt căng thẳng, bớt dè dặt, cũng... dễ thương hơn rất nhiều.
______
Chuyện là hôm nay, ngày 10/7-Hle có lịch stream, máy tính của Han Wangho sáng đèn từ sớm. Màn hình viền LED phản chiếu gương mặt anh, nghiêm túc và hơi mệt mỏi sau buổi scrim dài bốn tiếng. Bên cạnh, Dohyeon đã ngồi sẵn, tay lướt chuột đăng nhập client. Không khí ban đầu yên ắng, chỉ có tiếng gõ bàn phím và quạt máy chạy đều đều.
Trước khi bấm nút phát sóng, Wangho nghiêng mặt nhìn cậu đàn em, giọng trầm, khẽ nhưng nghe rõ:
"Nhớ đấy. Đừng gọi linh tinh nữa."Dohyeon nhướng mày, cười nhẹ:
"Em biết rồi. Hôm nay chuyên nghiệp."Nhưng Wangho không tin lắm. Anh hít một hơi, kéo mic lại gần, bấm Go Live.
Ngay lập tức, cửa sổ chat nhảy điên cuồng.
"Hello Wangho hyung!"
"Dohyeon hôm nay duo ai vậy?"
"Trời ơi visual hôm nay gấp đôi..."Anh chào fan bằng giọng bình tĩnh, thỉnh thoảng liếc qua Dohyeon đang giả bộ tập trung hết mức. Cả hai queue rank, chọn tướng: Wangho pick Lee Sin, Dohyeon chọn Aphelios.
Những phút đầu trôi qua suôn sẻ. Wangho shot-call dứt khoát, giọng trầm đều:
"Mid không flash. Em rảnh cắm mắt bot giùm."
"Ok," Dohyeon đáp, mắt dán lên màn hình.Chat cứ liên tục spam khen teamwork. Mọi thứ vẫn ổn.
Cho đến phút thứ mười lăm, khi Wangho đi gank đường dưới. Anh lia chuột ping liên tục, giọng bình thản:
"Sivir của chúng ta mất flash rồi."Anh chỉ vừa nói dứt câu, bên tai đã vang lên giọng Dohyeon bật cười khẽ, mềm tới mức khiến Wangho chết lặng:
"Đúng là tiếc quá đi... tiếc thật đó, honey."Khoảnh khắc đó, tay anh khựng lại trên bàn phím, tim đập hụt một nhịp.
Cửa sổ chat nổ tung.
"???"
"HONEY????"
"Ôi tôi xỉu mất trời ơi 😭😭😭"

B?N ?ANG ??C
[Pernut] ?
Fanfiction?m?y fic nh? ra ??i do d?o g?n ??y t quá ?ói fic Pernut ? T?t c? các tình ti?t trong truy?n ??u kh?ng liên quan ??n ng??i th?t, xin ??ng gán ghép. Tui ch?a vi?t truy?n bao h h?t á, bt tui c?ng ch? toàn d?ch truy?n trên ao3 thui, nên là có j sai só...