Ho Seok vẫn đến nhà hàng làm thêm như mọi ngày, nhưng hôm nay đặc biệt khác thường. Không chỉ là ở đâu mọc thêm cái đuôi, mà cái đuôi này còn vô cùng phiền phức. Anh ra sức dùng khăn lau dọn chiếc bàn, tưởng như còn nghe rõ tiếng "két két" như từ răng phát ra. Nhưng Kim Tae Hyung lại không để ý đến chuyện đó. Cậu ta ngồi ở chiếc bàn số 6 gần tấm kính, gác đầu lên tay, bộ dáng vô cùng nhàn rỗi nhìn anh.
Không, là giám sát anh.
"Cậu không còn gì để làm sao?" Ho Seok cuối cùng không chịu nổi nữa, lén lút nhìn quản lý của mình rồi mới đưa tay doạ đấm Tae Hyung "Đừng ở đây quấy rầy tôi."
"Có sao? Trước đây tôi vẫn luôn đi theo cậu như vậy." Tae Hyung vẫn giương mắt nhìn anh, giọng nói chỉ tựa như đang kể lại một câu chuyện cũ xa xưa "Nhưng chỉ có thể đứng ở một nơi cậu không thể nhìn thấy."
Thấy Ho Seok vẫn im lặng, Tae Hyung lại tiếp tục "Hơn nữa, trời còn có tuyết rơi, rất lạnh. Mỗi lần trở về đều phải tự đem thuốc cảm chống đỡ bản thân. Nhưng mỗi lần nhìn thấy cậu ở ngay trước mặt, đau nhức thế nào cũng hoàn toàn bay biến."
"Là cậu tự hành hạ bản thân mà thôi."
"Là cậu khiến tôi đánh mất bản thân."
"Cậu...!"
Tae Hyung khẽ mỉm cười, quay ra phía cửa kính nhìn ra ngoài đường thật xa xăm, ánh mắt dường như vừa chợt phủ một màn sương lấp lánh. Giọng nói bỗng trầm xuống.
"Hôm đó thấy cậu đi cùng Suga, thực sự rất lạ. Nhìn cậu cười như vậy, cũng rất lạ. Nhìn cậu ở bên anh ta như vậy, cũng rất lạ. Lúc đó tôi cảm thấy như bản thân đã thực sự bị cậu vứt bỏ rồi."
Ho Seok im lặng nhìn hắn, vừa định bước đi thì Tae Hyung chợt lên tiếng "Cậu khi đó quả thực rất nhẫn tâm."
Là vậy sao? Là anh quá nhẫn tâm sao? Chỉ mấy câu nói đó mà thiếu chút nữa đã vứt bỏ đi thứ tình bạn gắn bó suốt bao năm?
"Cậu có biết lúc đó tôi đã tuyệt vọng như thế nào không? Gặp ai liền trút giận lên người đó..."
Để rồi hắn lại tìm tôi trả thù! Tên ngông cuồng này!
Ho Seok vừa định mở miệng ra mắng chửi vài câu liền bị ánh mắt đáng thương của Tae Hyung làm cho giật mình.
"Chỉ vì một người, là cậu."
Cuối cùng chỉ còn biết giương cờ trắng đầu hàng.
"Được, được, vậy thì giờ tôi mời cậu ăn cơm, thế nào?"
Tae Hyung nắm lấy tay anh, loại tình cảm như đã chôn cất từ rất lâu, nói ra chỉ càng làm bản thân thêm dằn vặt "Tôi chỉ muốn ở bên cậu, ngày ngày bảo vệ cậu, khiến cậu vui vẻ. Tuyệt đối không làm cậu bị tổn thương...Vì vậy...Đừng bao giờ vứt bỏ tôi như thế nữa, Ho Seok à."
Tại sao chúng ta phải sống mà mang theo bao nỗi sợ hãi như vậy?
Tôi không muốn chịu cô độc. Cậu lại không muốn bị bỏ rơi.

B?N ?ANG ??C
(Hoàn) VHOPE- The First Moment
FanfictionTa?c gia?: makapi- Thiên L??c Gia Trang. Nh?n v?t: Kim Tae Hyung, Jung Ho Seok A/N: Ca?c nh?n v??t kh?ng thu??c quyê?n s?? h??u cu?a ta?c gia?, truyê?n ?ê? c??p t??i ti?nh yêu nam x nam va? da?nh cho ??? tu??i 17+ C?u chuy?n v? tu?i tr?, nh? nhàng...