Bạch Vũ đột nhiên từ trên giường nhảy lên, chu mỏ giải thích: "Ca ca anh chờ một chút! Đây là cho em dùng! Không phải cho anh! ! !"
"Nhưng anh thích cái này."
"Không được! Cái chai kia mới cho anh dùng!"
"Ha, nhưng da mặt anh đâu cần bôi dưỡng ẩm, không phải em mới cần sao?"
"Ca ca! Durex là của em! ! !"
"Của anh."
"Phi! Ca ca thúi! Nhanh trả lại cho em! ! !"
Chu Nhất Long cầm hộp áo mưa ngồi ở mép giường, kéo Bạch Tiểu Vũ đang xù lông ngồi bên cạnh anh, sau đó đàng hoàng trịnh trọng nói: "Muốn?"
Bạch Vũ nhíu nhíu mày lại: "Vốn là của em!"
Chu Nhất Long chớp chớp đôi mắt to tròn, nghiêng cổ nhìn làm cho người ta có cảm giác anh vô tội lại chân thành: "Cho em cũng được, có điều em phải nói thật với anh, cái chai kia dùng làm việc gì?"
"Thì là..."
"Tiểu Bạch, em nói chúng ta mới vừa thổ lộ tình cảm, mới bắt đầu yêu đương em đã muốn lừa gạt anh, này có phải là có chút bắt nạt anh không?"
Nói xong, Chu Nhất Long nháy mắt mấy cái, cắn môi dưới, tuy rằng không có nước mắt như mưa, nhưng thành công khiến Bạch Vũ nổi lên một trận chột dạ cùng đau lòng.
Bạch Vũ sờ sờ mũi, cần cổ trắng nõn ửng ửng đỏ, sau đó nắm lấy tay áo Long ca nhõng nhẽo lắc qua lắc lại, dùng chất giọng nhuyễn manh cười nói: "Em làm sao có thể bắt nạt ca ca chứ..."
Nói xong len lén liếc Chu Nhất Long một cái.
Chu Nhất Long chỉ chỉ cái chai nằm lẻ loi trên đất, lại vừa bực mình vừa buồn cười hỏi: "Mấy cái video trong điện thoại em đều xem, Durex cũng chuẩn bị một hộp đầy, sau đó em nói với anh cái chai kia là kem dưỡng ẩm, Bạch Vũ, em đang coi anh là tiểu cô nương chưa thành niên mà lừa gạt hả? Nhìn anh ngốc vậy sao?"
Bạch Vũ tâm trạng hoảng hốt mấy phần, vội vã ôm chặt lấy cánh tay Long ca, đầy chân thành giơ tay phải lên xin thề: "Ca ca! Em sẽ không bao giờ lừa gạt anh mà!"
Sau đó cậu cắn cắn môi, dỗi dỗi nói: "Đó là KY! Là, là ở thời điểm đó dùng làm thuốc bôi trơn! ! !"
Nói xong, Bạch Vũ đột nhiên nhắm lại hai mắt, khuôn mặt bí xị thành một cái bánh bao cỡ bự, thân thể cùng cái cổ còn hơi co lại, quả thực là đáng thương không chịu được.
Bạch Vũ đúng là có chút lo sợ, cậu sợ Long ca sẽ nghĩ cậu không chân thành, vừa mới tỏ tình xong ngày đầu tiên đã
chuẩn bị mấy thứ này, này, này so với đại lưu manh cũng không kém là bao nhiêu a.
Còn đang suy nghĩ không biết Long ca sẽ thấy thế nào, ai ngờ cậu cảm giác người mình đang ôm run lên, mở mắt ra liền nhìn thấy Long ca đang nín cười, cười cả người run rẩy...
"Ca ca anh bị chuột rút hả? Cười cái gì mà cười..."
"Phì ha ha ha..."
Chu Nhất Long thực sự không nhịn được, âm thanh nghẹt nghẹt của Bạch Vũ vừa cất lên, anh ôm cậu nhào lộn mấy vòng trên giường, sau đó vẫn là không nhịn được, cuộn mình vào chăn lăn ra cười tiếp.
