¶¶ÒõÉçÇø

Quy?n S?ng Ng? T¨¢c Y Phi - Qu...

By TruongLy_HeLiX

4.3K 348 33

- T¨¢c gi?: B? Nguy?t Thi?n Trang. - Th? lo?i: Tr?ng sinh, ng?t s?ng, trinh th¨¢m. - Editor: HeLiX - S? ch??ng:... More

Ch??ng 324: T?n S??ng xu?t gi¨¢ (1)
Ch??ng 324: T?n S??ng xu?t gi¨¢ (2)
Ch??ng 325: Ph¨¢t hi?n m?i (1)
Ch??ng 325: Ph¨¢t hi?n m?i (2)
Ch??ng 326: B? t?p k¨ªch (2)
Ch??ng 327: C¨´ng ??n thanh l?u
Ch??ng 328: ??t ???c manh m?i
Ch??ng 329: C? h?i cu?i c¨´ng
Ch??ng 330: Tra nam (1)
Ch??ng 330: Tra nam (2)
Ch??ng 331: Hung th? hi?n th?n
Ch??ng 332: Kh?ng nh?n t?i
Ch??ng 333: B?nh c?
Ch??ng 334: C¨® nghi ph?m kh¨¢c
Ch??ng 335: Ch?n t??ng r? r¨¤ng (1)
Ch??ng 335: Ch?n t??ng r? r¨¤ng (2)
Ch??ng 336: V?n c¨°n nghi v?n (1)
Ch??ng 336: V?n c¨°n nghi v?n (2)
Ch??ng 337: Ho¨¤ng h?u ¨¦p g? (1)
Ch??ng 337: Ho¨¤ng h?u ¨¦p g? (2)
Ch??ng 337: Ho¨¤ng h?u ¨¦p g? (3)
Ch??ng 338: Th? t? tr? v? (1)
Ch??ng 338: Th? t? tr? v? (2)
Ch??ng 338: Th? t? tr? v? (3)
Ch??ng 339: ??n ph? ch?a b?nh (1)
Ch??ng 339: ??n ph? ch?a b?nh (2)
Ch??ng 339: ??n ph? ch?a b?nh (3)
Ch??ng 340: T?n c?ng Tri?u T?n
Ch??ng 341: Ra ngo¨¤i ch?a b?nh
Ch??ng 342: L¨¤m phu nh?n ta
Ch??ng 343: Tri?u T?n m? l?i (1)
Ch??ng 343: Tri?u T?n m? l?i (2)
Ch??ng 344: Gi¨® t¨¢p m?a sa
Ch??ng 345: T?ng c??ng t¨ªnh to¨¢n
Ch??ng 346: Th¨¢i t? ??i h?n
Ch??ng 347: Xung ??t trong cung y?n
Ch??ng 348: Th?t t?ch xem m?t
Ch??ng 349: T?ng tr?m
Ch??ng 350: Y?n Tuy m?t t¨ªch
Ch??ng 351: H?n s? c?a H?u ph?
Ch??ng 352: Xin t? h?n (1)
Ch??ng 352: Xin t? h?n (2)
Ch??ng 353: M?i n¨¤ng c¨´ng ?i (1)
Ch??ng 353: M?i n¨¤ng c¨´ng ?i (2)
Ch??ng 354: Th¨¢i t? c?n tr?
Ch??ng 355: ?u phi?n h?n s?
Ch??ng 356: B¨¬nh ch?n nh? v?i
Ch??ng 357: B?o t¨¢p s?p ??n
Ch??ng 358: Ph?n n?
Ch??ng 359: C?u ch?a Ph?m H?m
Ch??ng 360: M?a gi¨® n?i l¨ºn
Ch??ng 361: Truy t¨¬m hung th?
Ch??ng 362: M?ng ng??i c? r¨¢c
Ch??ng 363: V? ¨¢n m?i
Ch??ng 364: H¨¤i c?t k? l?
Ch??ng 365: Gi?u di?m manh m?i
Ch??ng 366: Th?n ph?n ng??i ch?t
Ch??ng 367: Nghi ho?c
Ch??ng 368: Nghi?m thi l?n n?a
Ch??ng 369: Quan t¨¤i h?i kinh (1)
Ch??ng 369: Quan t¨¤i h?i kinh (2)
Ch??ng 369: Quan t¨¤i h?i kinh (3)
Ch??ng 370: V?t th??ng tr¨ª m?ng (1)
Ch??ng 370: V?t th??ng tr¨ª m?ng (2)
Ch??ng 370: V?t th??ng tr¨ª m?ng (3)
Ch??ng 371: C¨°n c?u g¨¬ h?n (1)
Ch??ng 371: C¨°n c?u g¨¬ h?n (2)
Ch??ng 371: C¨°n c?u g¨¬ h?n (3)
Ch??ng 372: Li¨ºn l?y Ho¨¤ng h?u
Ch??ng 373: M? con th¨¤nh th¨´
Ch??ng 374: C?m qu?n m?t t¨ªch (1)
Ch??ng 374: C?m qu?n m?t t¨ªch (2)
Ch??ng 375: Phu x??ng ph? t¨´y
Ch??ng 376: L¨°ng d? c?a Th¨¢i t?
Ch??ng 377: Ho¨¤ng h?u nh?c nh?
Ch??ng 378: Ch?n s?ng di?t kh?u
Ch??ng 379: S¨¢t kh¨ª trong ?¨ºm
Ch??ng 380: Thi th? sai v? tr¨ª
Ch??ng 381: N¨¦m ?¨¢ gi?u tay
Ch??ng 382: Gia s?n
Ch??ng 383: Uy hi?p (1)
Ch??ng 383: Uy hi?p (2)
Ch??ng 383: Uy hi?p (3)
Ch??ng 384: M?t l¨°ng d?i theo (1)
Ch??ng 384: M?t l¨°ng d?i theo (2)
Ch??ng 384: M?t l¨°ng d?i theo (3)
Ch??ng 385: D?ch dung (1)

Ch??ng 326: B? t?p k¨ªch (1)

51 3 0
By TruongLy_HeLiX

Chương 326: Bị tập kích (1)

Thấy còn nửa canh giờ nữa liền đến giờ Tuất, Triển Dương hoàn toàn không dám buông lỏng.

Tần Nghiệp liền nói, "Triển bổ đầu yên tâm đi, có nhiều người canh gác như vậy thì hung thủ tuyệt đối không dám đến."

Triển Dương lắc đầu, "Hiện tại mặc dù người đông hơn so với trước kia, nhưng hung thủ lại quen thuộc với những chỗ này hơn chúng ta cho nên cực kỳ có khả năng hắn sẽ biết một vài con đường tắt nhỏ mà bọn ta không canh gác. Hai ngày trước bọn ta cũng phái người canh giữ vậy mà không hề có chút tác dụng nào cả, bởi vậy ta không thể không lo lắng được."

Tần Nghiệp cũng có nghe phong thanh về vụ án này, thấy vậy hắn liền nói, "Hung thủ lần này vì sao lại lợi hại như vậy?"

Triển Dương lắc đầu bật cười, "Người này biết võ công, hơn nữa võ công cũng không tệ, hắn biết được động tĩnh từ quan phủ nên mới đề phòng. Lần này chúng ta ở ngoài sáng còn hắn ở chỗ tối nên đương nhiên sẽ dễ hành sự hơn."

Tần Nghiệp chau mày, đang định lên tiếng thì đột nhiên ở cách đó không xa có một loạt tiếng ồn.

Đây là nơi giao nhau giữa thành Nam và thành Tây, Trương đạo sĩ tính ra được chỗ này và ngõ nhỏ sát vách chính là nơi có khả năng cao nhất hung thủ lựa chọn ra tay vào đêm nay. Nhưng con phố trước mắt này khắp nơi đều là thanh lâu và kỹ viện, bởi vậy nên cho dù đã gần đến giờ Tý thì vẫn cực kỳ náo nhiệt. Còn 2 nơi khác đều ở thành Nam, một chỗ bên trong khu dân cư còn một chỗ khác nằm trong chợ Nam. Nếu so sánh thì Triển Dương cảm thấy địa điểm đầu tiên là một nơi vàng thau lẫn lộn, nên một khi đã rối loạn lên rồi thì sẽ là nơi tốt nhất để hung thủ xuống tay. Bởi vậy hắn và Tần Nghiệp đều canh giữ ở chỗ này.

Bởi vì có Tuần phòng doanh đến canh giữ nên có rất nhiều dân chúng và khách nhân đến thanh lâu uống rượu dạo chơi đều cảm thấy cực kỳ quái lạ, ban đầu còn đứng vây quanh quan sát rất lâu. Tuần phòng doanh phụ trách tuần tra và thủ vệ hàng ngày trong kinh thành nên ngẫu nhiên thấy canh gác ở chỗ nào đó cũng không có gì là lạ. Bởi vậy nên mọi người chỉ cho là xung quanh đây xảy ra nhiễu loạn, hoặc là có nhân vật lớn nào đó muốn đến. Màn đêm buông xuống, kẻ uống rượu lo uống say, kẻ vui đùa lo đùa giỡn nên không còn ai đến đây nhìn ngó cả, bởi vậy đột nhiên lại xuất hiện ồn ào là đã có chuyện gì xảy ra?

Triển Dương và Tần Nghiệp nhấc đao lên rồi chạy thẳng đến chỗ phát ra tiếng ồn.

Vừa mới đi đến bên cạnh thì Triển Dương và Tần Nghiệp liền thấy được một gương mặt quen thuộc...

"Phùng Thế tử, đêm nay người ra vào con phố này không được phép mang theo vũ khí, vẫn xin người cho thị vệ tháo đao xuống."

Nghe được lời của Phó úy Tuần phòng doanh, Phùng Chương vẫn cưỡi trên lưng ngựa, hắn vung roi xuống dưới, "Ngươi mở to mắt ra mà nhìn mình đang nói chuyện với ai đi? Ngươi bắt thị vệ của ai tháo đao cơ?"

Roi ngựa không hề có chút lưu tình nào mà quất lên người Phó úy Tuần phòng doanh, nhưng cho dù có bực tức hơn nữa thì hắn cũng không dám nói gì thêm. Đang giằng co khá căng thẳng thì Tần Nghiệp và Triển Dương đều bước đến.

Vừa nhìn thấy Tần Nghiệp thì Phùng Chương lại nhớ đến chuyện lần trước tại họa quán Nhiễm Mặc.

Chuyện lần trước đã hại hắn bị Tố Quý phi phái người răn dạy, ngay cả Thành vương cũng không cho hắn đến Thành vương phủ. Muội muội Phùng Trầm Bích của hắn sắp phải gả đến Vương phủ rồi, mà bọn họ đối xử như vậy khiến hắn cực kỳ oán hận. Đây chẳng qua chỉ là một chuyện cực kỳ nhỏ, nhưng toàn bộ người trong thiên hạ cứ như thấy hắn phạm phải tội ác tày trời vậy. Trung Quốc công nhốt hắn trong nhà nửa tháng, ngay cả 1 chút tiêu khiển cũng không có, chỉ 2 hôm nay mới buông lỏng được đôi chút. Bởi vậy lần buôn lỏng này hắn đương nhiên phải đi tìm thú vui ăn chơi đàng điếm một phen.

Phùng Chương híp híp mắt, thấy Triển Dương và Tần Nghiệp tiến lên hành lễ liền nói, "Các ngươi chặn ở chỗ này làm gì?"

Tần Nghiệp nói, "Thế tử Điện hạ, tối nay ở khu vực này có khả năng xảy ra nguy hiểm, nên người bước vào 2 con đương này đều không được phép mang theo vũ khí. Hy vọng Thế tử Điện hạ có thể phối hợp với bọn ta."

Mặc dù nói như vậy nhưng hiện giờ vẫn chưa biết hung thủ là ai, đặc biệt đêm nay còn là thời điểm mà hung thủ muốn thi hành Địa ngục dao cưa nên đao dài dao ngắn này đều cực kỳ nguy hiểm, nói không chừng mang vào đây còn có thể bị hung thủ lợi dụng.

Tần Nghiệp liếc nhìn Triển Dương, Triển Dương nói, "Thế tử Điện hạ, nếu như bên trong xảy ra nguy hiểm thì người mang theo binh khí sẽ bị hoài nghi hàng đầu. Người và thị vệ liệu có thể tiếp nhận hoài nghi của quan phủ không?"

Phùng Chương cười cười, "Nếu như ta muốn làm gì đó thì nhất định là sẽ quang minh chính đại mà làm, còn cần các ngươi phải hoài nghi hay sao? Kể cả Trịnh Đại nhân của các ngươi ở đây cũng chưa chắc đã thu được đao của ta xuống, huống chi là ngươi?"

Triển Dương chau mày, đang định nói tiếp thì Tần Nghiệp kéo hắn một cái rồi nói, "Một khi đã như vậy thì mời Thế tử Điện hạ..."

Thấy Tần Nghiệp không định ngăn cản Phùng Chương thì Triển Dương lập tức không đồng ý, nhưng Tần Nghiệp lại nói ngay, "Sắp đến giờ Tý rồi, đừng vì hắn mà chậm trễ thời gian."

Nói như vậy Triển Dương mới buông tha, Phùng Chương hừ một tiếng rồi vênh váo tự đắc mà cưỡi ngựa vào trong.

Người hầu đi theo Phùng Chương cười to, một người trong đó khẽ nói, "Mấy người này đúng là có mắt như mù, Thế tử người đã trông chờ buổi tối hôm nay lâu lắm rồi, suýt chút nữa đã bị bọn họ làm hỏng hứng thú!"

Phùng Chương hừ một tiếng, "Lát nữa đi gặp Vân Tú, phải cẩn thận đẩy lùi xui xẻo đi cho gia mới được."

"Người cứ yên tâm, bọn ta đã sớm căn dặn xong Vân Tú cô nương bên đó rồi."

Nghe những lời này xong Triển Dương lập tức chau mày, vẻ mặt cũng trở nên nghiêm nghị, Tần Nghiệp lại lắc lắc đầu rồi kéo Triển Dương quay về chỗ ban nãy, "Ngươi còn không hiểu tính tình của tên Phùng Chương này sao? Chúng ta cản không được hắn, nếu như bởi vì việc này mà náo loạn đánh nhau thì chính là làm lỡ chính sự rồi."

Triển Dương gật đầu, "Vẫn là Tứ công tử suy nghĩ chu toàn."

Tần Nghiệp cười cười không nói, ngược lại nhìn về hướng mà Phùng Chương rời đi, hắn là một tên ác bá ăn chơi trác táng nổi danh kinh thành, hắn đã gây ra biết bao nhiêu chuyện vô liêm sỉ nhưng vẫn luôn bình an vô sự, chẳng qua là nhờ vào Tố Quý phi và Thành vương! Loại người thế này thì không thể dùng cứng đối cứng, đặc biệt là khi thân phận địa vị của mình và Triển Dương cũng không cao...

Chẳng bao lâu nữa liền đến giờ Tý, trên con phố vẫn còn đèn đuốc sáng trưng, thanh lâu kỹ viện đều là những nơi làm việc vào đêm. Nhưng nhìn những thứ náo nhiệt này thì trong lòng Tần Nghiệp vẫn luôn luôn trầm trĩnh.

Nơi Phùng Chương đến chính là thanh lâu nổi tiếng nhất trên con đường này, Túy Vận lâu.

Cô nương Vân Tú ở chỗ này cũng là 1 danh kỹ nổi tiếng kinh thành, là 1 trong tứ đại đầu bảng cùng với Phượng Thê lâu. Phượng Thê lâu nằm ở thành Tây, nói về vị trí thì tốt hơn Túy Vận lâu này rất nhiều, nhưng vì Phùng Chương cảm thấy đến Phượng Thê lâu sẽ quá mức khoa trương cho nên mới chọn chỗ này.

Hắn vừa mới đến bên dưới Túy Vận lâu thì đã có quản sự bên trong ra đón tiếp, quản sự nhìn người đến là Phùng Chương liền cung kinh mời hắn vào bên trong. Phùng Chương đi đến nơi quen thuộc thì lập tức cảm thấy tinh thần hoàn toàn sảng khoái, đến khi bước đến trước cửa phòng Vân Tú rồi lại càng thư thái hơn nữa. Cửa vừa mở ra, Vân Tú ôn hương nhuyễn ngọc nhào vào trong lòng, Phùng Chương nói 2 lời liền lập tức ôm nàng đến trước giường.

Vân Tú hờn giận vỗ vỗ lên ngực Phùng Chương, "Nhiều ngày nay Thế tử gia người không đến đây mà vừa đến đã muốn nhào lên giường rồi, còn ra thể thống gì? Hiện tại đã qua lễ rồi, cô nương trong lâu đều phải lên lầu thả hoa đăng, Thế tử gia người không cho Vân Tú hoa đăng sao?

Cái gọi là thả hoa đăng chính là đổi một cách xin ban thưởng mà thôi. Hoa đăng của 1 người ít nhất cần 10 lượng bạc, Phùng Chương cũng rất rõ ràng về quy tắc này. Dù gì hắn cũng không gấp đến mức không đợi được, nếu giai nhân đã muốn phong hoa tuyết nguyệt, lại muốn nịnh bợ săn đón bản thân mình thì sao hắn lại không thể phối hợp chứ?

Phùng Chương cắn mạnh mấy cái lên mặt Vân Tú sau đó ôm nàng đi hướng lên mái nhà Túy Vận lâu.

Phòng Vân Tú vốn dĩ ở lầu 3, bước ra cửa đi đến cuối hàng lang chính là bậc thang dẫn lên sân thượng. Vân Tú được Phùng Chương ôm nên vừa đi vừa cười nói, "Thế tử gia, hiện tại bên trên không có ai, ban nãy thiếp thân đã sai người đi chuẩn bị rượu ngon, phòng cho khách trên đó cũng đã thay nệm êm mới rồi."

Phùng Chương vừa nghe thấy thì đáy mắt cũng đột nhiên sáng lên, phòng cho khách trên mái Túy Vận lâu này phải chờ đến mùa hè mới được mở ra. Phòng đó ngủ 1 đêm tốn 100 lượng, bởi vì nằm trên sân thượng, lại có giường nệm êm ấm, đến lúc đó vừa ôm mỹ nhân vừa phong lưu dưới ánh tranh, hưng phấn đến cùng cực!

Vân Tú nói như vậy chính là muốn qua đêm với hắn trên phòng khách đó rồi.

Trong lòng Phùng Chương chỉ cảm thấy Vân Tú cực kỳ hiểu lòng người, bởi vậy bước chân hắn hướng lên lầu lại càng nhanh hơn vài phần.

Lên đến bên trên, quả nhiều hầu tỳ và gã sai vặt đều đã ở đây, chỗ này chính là một sân thượng rất rộng, ở chính giữa có 1 phòng khách mở cửa sổ ra tận 4 phía. Hiện tại xung quanh sân thượng đặt rất nhiều giá đèn, trên giá đặt từng ngọn hoa đăng tỏa sáng rạng rỡ. Trên chụp đèn đều vẽ những sự tích về tài tử giai nhân kiều diễm, Tú Vân yểu điệu chỉ vào 2 ngọn đèn mà mình thích nhất, sau đó Phùng Chương ôm nàng đến cạnh giá đèn lấy xuống. Hoa đăng mà Tú Vân muốn nằm ở rất cao nên Phùng Chương trước tiên đặt nàng xuống sau đó mới đích thân mình đi lấy xuống. Tú Vân lại duyên dáng khen dáng người Phùng Chương cao ráo, nhưng mới nói đến đây thì một ngọn gió kỳ quái đột nhiên nổi lên...

Cho dù Phùng Chương có cao thật nhưng vẫn không với tới cái giá cao kia, Phùng Chương kê chân lên lấy, nhưng cơn gió lạ thổi cho đèn lồng bay loạn đến mức hắn hoa cả mắt. Đúng lúc này thì đáy mắt hắn trông thấy một tia sáng lạnh lẽo, hắn nhìn thấy trên giá kia ngoại trừ đèn lồng thì vẫn còn buộc vào 1 con dao nhọn. Ngay lúc hắn phát hiện ra con dao còn đang giật mình lạnh sống lưng thì cái giá đèn đột nhiên lảo đảo ngã về phía hắn. Tú Vân hét lên một tiếng, toàn bộ lông tơ trên người Phùng Chương dựng đứng, hắn đẩy Tú Vân ra ngoài còn bản thân bị giá đèn đổ xuống đè ra đất. Còn con dao nhọn kia lại đâm sượt qua cánh tay hắn xuống dưới.

Phùng Chương cảm thấy cánh tay mình đột nhiên tê rần, nhưng còn chưa kịp phản ứng gì thì y phục đã bị lửa trong đèn lồng đổ xuống làm cháy bùng lên. Trong phút chốc cả khoảng sân thượng này đã trở nên cực kỳ hỗn loạn.

...

Continue Reading

You'll Also Like

T??NG T?. By Mia

Teen Fiction

307 97 12
Ng??i ta n¨®i m?i t¨¬nh ??u h?t nh? m¨¤u l¨¢ ?? ¨²a t¨¤n nh?t nh¨°a, c¨® ng??i quy?n luy?n gi?c m?ng x?a c? khi t?ng ng? g?t tr¨ºn b¨¤n h?c th?n th??ng. L¨¤ v¨¤i...
60 Gi?y By Lam Z

Teen Fiction

8.9K 446 34
Hai con ng??i ??c l?p v?i hai cu?c ??i ho¨¤n to¨¤n kh¨¢c nhau v? t¨¬nh g?p g? t?i m?t bu?i ti?c sinh nh?t, c¨´ng tham gia m?t tr¨° ch?i, tr?i qua m?t th? t...
1.6K 391 42
"Nh?ng chuy?n ?? tr?i qua r?i, mu?n gi? l?i th¨¬ n¨® s? l¨¤ ch?p ni?m c¨°n mu?n bu?ng b? th¨¬ n¨® l?i tr? th¨¤nh qu¨¢ kh?. V?y c?u ngh? xem nh?ng k? ?c ?¨® c?...
1.4M 50.8K 100
?T¨ºn truy?n: Ngoan, ??ng Ch?y - ¹Ô£¬±ðÅÜ ?T¨¢c gi?: D? T? T?n ?S? ch??ng: 100 ch??ng (70 ch¨ªnh v?n + 30 NT) ?T¨¬nh tr?ng: Ho¨¤n edit. ?Th? lo?i: H¨¤o m?n th...