Trần Tường Vi đột nhiên nắm lấy tay cô kéo ra phía sau,nàng đưa tay chặn lại đòn tấn công của người phía sau.
“Cũng giỏi lắm”. Hưng nhìn nàng cười cợt, hắn đưa tay vào túi lấy ra một cái hủ trắng mở ra. Một làn khói đen bay ra dần dần kết hợp lại thành hình người, vong quỷ nhìn Trần Tường Vi mà cười lên man rợ.
Hồ Mộc Trà lui về phía sau cho nàng dễ hành động hơn, cô tìm một cục đá ngồi xuống không hề lo lắng mà ngồi xem. Hồ Mộc Trà qua mấy lần xem nàng đánh nhau,cô liền có thể cảm nhận được dao động của âm khí, vong quỷ kia còn thua quỷ linh nhi nàng đánh lần trước. Hồ Mộc Trà đem bánh khoai tây ra xé ăn, cô còn đem cả nước ngọt ra để uống.
Trần Tường Vi nhìn vong quỷ trước mặt đang cười thì không vui, nàng cũng nhếch môi phát một tràn cười dài. Vong quỷ nghe xong liền lùi lại vài bước, hắn cảm nhận âm khí của nàng đang tăng lên. Nhưng vong quỷ kia chưa kịp làm gì thêm nữa đã bị nàng bẻ cổ, Trần Tường Vi cười lạnh nhìn tên thầy bùa mà đi đến.
Hưng sau khi thấy được âm khí của nàng thì gương mặt liền trầm xuống, hắn lấy ra một cái cây rồi cắt tay cho nó hút máu. Máu hòa vào thân cây lại bị hút ngược xuống, từ dưới cái gốc cây một bàn tay nhỏ xíu bắt đầu chui lên.
Miêu nhi hắn luyện bắt đầu hút lấy máu trên huyết ngải, nó nhe răng phát ra tiếng kêu như tiếng mèo. Một con mèo đen từ đau nhảy đến, nó cắn vào cổ miêu nhi hút hết máu lẫn âm khí của nó. Miêu nhi bị hút thành cái xác khô quắp, nó giật giật lên mấy cái rồi nằm im lìm.
Âm khí trong người nàng liền dao động, là phần âm khí của nữ quỷ nàng từng cắn nuốt, đứa trẻ kia chính là con của cô ta. Trần Tường Vi ánh mắt trở nên nghiêm túc, xung quanh nàng âm khí bao bọc lấy chỉ lộ ra đôi mắt đỏ ngầu.
Miêu quỷ sau khi hút đủ âm khí liền to lớn như một con báo, nó nhe răng trong miệng chạy ra chất lỏng đen sì hôi tanh. Trần Tường Vi ánh mắt chảy ra lệ máu, móng tay sắc nhọn bắt đầu dài ra.
“Đừng có nhìn em”.
Trần Tường Vi lúc trước luôn dù bộ dạng xấu xí để hù dọa cô, nhưng từ khi nàng nhận ra tình cảm của mình thì không muốn nữa, chẳng ai muốn mình xấu xí trước mặt người yêu cả.
Hồ Mộc Trà lắc đầu vẫn cương quyết nhìn không né tránh, người cô yêu dù là nữ quỷ cô cũng không ngại.
Trần Tường Vi cười một tiếng rồi nhảy lên cùng đánh nhau với miêu quỷ , hai luồng âm khí va chạm nhau. Tên Hưng ngồi xuống đất hắn móc ra một lá bùa rồi dán lên cây huyết ngải, hắn bắt đầu niệm chú tăng thêm âm khí cho Miêu quỷ.
Trần Tường Vi đâu hề sợ hãi, nàng khởi lên một phù văn đánh về phía Hưng. Hưng vội nhảy ra né tránh, hẳn khiếp sợ nhìn Trần Tường Vi, quỷ linh này có thể vẽ phù văn. Trần Tường Vi nắm chắc phần thắng rồi, nàng vừa định tấn công tiếp liền nghe tiếng la của Hồ Mộc Trà.
“A”.
Trần Tường Vi quay lại liền bị miêu quỷ thừa cơ cào vào lưng,nàng nhịn đau vung tay đánh văng con miêu quỷ. Khi nàng nhìn về phía cô liền thấy một gã đàn ông, người này nàng biết, hắn là tên đệ tử tốt của gã thầy bùa đang giữ thân xác nàng.

B?N ?ANG ??C
(BH Thu?n Vi?t ) Ch? N? Em Ch? "Th??ng " M?t ??i.
SpiritualTác gi? : Bách Nh? Th? lo?i : t?m linh, ma quái, báo thù. Truy?n theo trí t??ng t??ng. H? M?c Trà lu?n b? oan h?n ?i theo, oan h?n ?ó lu?n mu?n gi?t c? tr? thù. Kh?ng nh?ng nh? th? mà trong khi c? ng? c?ng b? tra t?n, m?i ngày ??u kh?ng th? n?i. C...
Ch??ng 34 Miêu qu?
B?t ??u t? ??u