抖阴社区

Ch??ng 35 Khai tr?n

2.2K 222 9
                                        

Sau khi giải quyết vụ của tên Hưng thì mọi người lại bắt đầu đi tiếp, bây giờ trời cũng đã tối hẳn rồi. Trần Tường Vi lướt đi theo ký ức, nàng nhìn thấy một số nơi quen thuộc ở đây. Trần Tường Vi đi sâu vào bên trong thì liền bị một lực đạo đánh lùi lại vài bước, nàng kết ấn đánh mạnh về phía trước một cái.

Không gian phía trước tự dưng có chút thay đổi, nàng bước qua liền thấy được nơi quen thuộc. Hồ Mộc Trà đi theo sau nàng nhìn những cây cối xung quanh mà kinh ngạc, không lẽ đây toàn là cây ngải sao.

Tú Lan nhìn thấy cũng hết hồn, cô có thể nhận biết một số loại trong này, nhưng ngoài cây ngải ra còn có cây thuốc nam chữa bệnh. Tú Lan ngồi xuống muốn ngắt thử một cái lá thuốc, những loại này cô cũng chỉ nhìn thấy trong sách thôi.

“Đụng vào là tiêu đời luôn đó”. Trần Tường Vi liếc nhìn cô mở miệng nói, mấy cây này là ngải chứ không phải thuốc nam.

Tú Lan sắp đụng đến liền dừng lại, người khác nói thì cô còn có chút không tin,nhưng nàng nói thì cô tin liền. Trần Tường Vi thực lực rất mạnh, nàng có thể cảm nhận được thứ nào tốt xấu.

Phía trước có một căn nhà bằng gỗ, bên ngoài lại có một luồng âm khí quanh quẩn.

“Cô lại trở về”. Soái Vong đang thủ hộ trước cửa , hắn nhìn thấy Trần Tường Vi cười một tiếng nói.

“Chú Hồ đâu rồi”. Trần Tường Vi cũng không có phản ứng gì hừ lạnh mà hỏi hắn, tên này cũng chẳng tốt đẹp gì suốt ngày kiếm chuyện chọc nàng.

“Sư phụ đang ngồi thiền”. Soái Vong nhìn thái độ của nàng quen rồi nên cũng cười trả lời, nàng đi một thời gian về cũng không thay đổi tí nào.

“Tướng quân”. Âm binh Thất vừa thấy Soái Vong liền quỳ xuống, hắn ngày trước từng là thủ hạ của Soái Vong.

Hồ Mộc Trà nhìn âm binh Thất hành lễ thì cười ra tiếng, cô đây là đang xem phim thời xưa sao. Hồ Mộc Trà cười xong thì có chút ngại ngùng gãi đầu, sao ai cũng nhìn cô hết vậy.

Bảo Anh ngày trước cũng giống hệt Hồ Mộc Trà, cô cũng cho là mình đang xem phim ấy chứ. Sau này khi bà nội kể cho cô nghe thì mới biết , đây được  gọi là âm binh truyền thừa. Bà nội từng nói Quan Vong là thủ hạ dưới trướng của Soái Vong, cùng những âm binh khác địa vị cao hơn một bậc. Bảo Anh nghĩ đến lại thở dài, sau này âm binh truyền thừa của cô chắc là Quan Vong của bà nội.

Soái Vong nhìn Hồ Mộc Trà kinh ngạc không thôi, phong ấn của cô được phá giải rồi. Soái Vong tiến đến gần Hồ Mộc Trà, hắn nhìn cô rồi lập tức vào tìm sư phụ.

Tú Lan nhận ra có điều gì đó không đúng, cô vội mở cửa ra tiến vào phòng. Khi vừa vào đã thấy một người đàn ông trung niên nằm dưới đất, mà bên cạnh còn có một vệt máu đã khô. Soái Vong lập tức truyền âm khí vào người Hồ Hữu Lương, sư phụ tâm mạch rối loạn sắp tẩu hỏa rồi.

Tú Lan liền lấy trong ba lô ra một cái túi màu vàng, cô mở túi lấy ra một lá cờ nhỏ. Soái Vong nhìn thấy liền vui mừng, hắn liền chỉ dẫn Tú Lan làm sao sử dụng. Tú Lan đem cờ cấm lên bát hương trên bàn thờ, cô gọi Bảo Anh đến cắt một ít máu nhỏ vào bát hương. Tú Lan làm xong thì ngồi bệt xuống sàn gỗ, dường như bà nội thật biết trước được nhiều điều.

(BH Thu?n Vi?t )  Ch? N? Em Ch? "Th??ng " M?t ??i. N?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y khám phá b?y gi?