抖阴社区

                                    

"Cái đà này thì chắc ta phải qua đêm ở đâu đó thôi."

Tôi nhận xét, vì còn hơn 1 giờ nữa mới đến nơi.

"Đúng vậy, và thông báo cho em, xe tôi sắp cạn xăng rồi, sẽ rất may nếu nhà của người em muốn gặp cho ta ngủ nhờ, còn nếu không thì bó tay, tôi không thấy trạm xăng nào ở gần đây cả."

"Chắc chắn sẽ cho mà, để xin lỗi thì chầu này tôi bao ha? Cho 2 chai soju đi bà chủ!!"

Đấy chỉ là cái cớ, tôi nhịn hết nổi rồi, mấy bàn bên cạnh cứ cụng ly miết. Bà chủ gật đầu rồi nhanh chóng đem rượu ra cùng thức ăn nóng hổi.

"Tôi còn phải lái xe, Beomgyu."

Yeonjun không hài lòng đánh giá.

"Ừ nhỉ, nhưng bây giờ trời lạnh lạnh, phải có chút cồn mới ấm chứ, thôi anh uống trà đi, rượu tôi uống."

Anh thở dài bất lực rồi đứng dậy đi ra xe, tôi còn tưởng anh giận vì không được uống cơ. Nhưng anh quay lại với chiếc áo khoác phao dày rồi đưa cho tôi.

"Trời tối rồi, sẽ lạnh."

Tôi cảm ơn và cảm thấy trong lòng ấm áp hơn dù chưa mặc áo vào hay uống giọt rượu nào.

45 phút sau, tôi đã hơi quá trớn nốc hết 1 chai soju dù Yeonjun có hết lòng ngăn cản, nhưng không sao, tôi luôn tự tin về tửu lượng của mình, chưa bao giờ tôi quậy khi uống say cả, hiện tại chỉ là hơi choáng.

"Trời đất, em định gặp thần tượng mình với bộ dạng này á?"

"Hahahahaha!"

Tôi cười một tràn dài, có vẻ tôi không tỉnh táo như tôi nghĩ.

"Cùng lắm tôi rủ ông ấy uống cùng thôi!"

Yeonjun thở dài lắc đầu rồi trả tiền chầu nhậu của mình tôi. Anh gần như vác tôi ra xe vì tôi cố chấp muốn kết nghĩa huynh đệ với anh em bàn bên cạnh.

Nhưng may mắn là tôi đã hồi phục tầm 70% khi xe khởi hành được 30 phút.

"Tôi rất biết ơn khi em không nôn đầy xe tôi đấy Beomgyu."

Anh cười cười khi phát hiện tôi đang dần tỉnh táo. Ngượng quá đi, mất hết mặt mũi rồi.

"X-xin lỗi, làm phiền anh rồi..."

"Tôi ổn với việc đó và đừng xin lỗi nữa, em đã nói câu đó gần mười lần trong hôm nay rồi."

"...."

Anh bật một playlist nhạc và tôi thưởng thức nó. Trong bản ballad nhẹ nhàng, tôi nhìn lén Yeonjun. Từ góc độ này anh còn đẹp trai hơn nữa với nét mặt tập trung lái xe. Tôi cứ ngắm anh như vậy trong suốt 3 phút 56 giây của bài nhạc.

Có vẻ Yeonjun cảm nhận được sự u mê ấy nên quay sang và bắt trọn được ánh mắt của tôi. Cảm giác như làm chuyện xấu bị phát hiện, tôi luống cuống quay ra nhìn ven đường.

Ơ nhưng mà sao mọi thứ tối đen thế, chúng tôi đang ở đâu nhỉ? Thấy được vẻ mặt hoang mang của tôi, anh lên tiếng.

"Tôi cũng đang định hỏi em đây, em có chắc đó là địa chỉ đúng không? Theo trên bản đồ thì không có thị xã nào có tên như em nói ở con đường này."

[Yeongyu] Love Again?N?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y khám phá b?y gi?