抖阴社区

Ch??ng 22

272 14 2
                                    

12-4-2023

Dịch: Matcha Machiato

Lăn qua lăn lại hơn nửa đêm, Bạch Tranh cũng tỉnh táo, sau khi xem video mới nhất của đồng nghiệp trên Weibo, khoảng hai giờ hơn mới tắt đèn đi ngủ.

Có lẽ là bởi vì mấy tuần nay trải qua quá nhiều chuyện, ngủ không ngon, giấc mộng chập chờn, thậm chí xen lẫn rất nhiều chuyện lúc trước.

Lần đầu tiên cô nhìn thấy Đàm Khải Thâm ở Bắc đại viện, đôi mắt như dao của người đàn ông đã xuyên thấu trái tim cô.

Tết Trung thu, cô ngắm trăng ngoài cửa sổ, anh ngồi trên bậc thềm thổi harmonica...

Mỗi dịp lễ tết, cô nhớ người thân của cô rất nhiều.

Cô hỏi anh có phải cũng có người để nhớ nhung không, thanh niên mặt mày lạnh lùng không nói lời nào, thổi xong một khúc nhạc liền đi, ánh trăng dịu dàng như nước trút xuống vai anh, nhưng không thể làm cho lòng người cũng trở nên ôn nhu.

"Này." Bạch Tranh nhịn không được lên tiếng, nước mắt trong đáy mắt vẫn còn, "Anh có thể thổi một bài nữa được không. "

Anh không nhúc nhích, cũng không quay đầu lại.

Nghỉ hè tan học về nhà, cô đã bị các bạn cùng lớp chặn trong một con hẻm.

Anh vừa vặn đi ngang qua, một thân quân trang, không cần nói nhiều, đã đủ dọa những người đó sợ chết khiếp.

Sau khi được cứu, Bạch Tranh muốn nói lời cảm ơn.

Chỉ thấy người dựa vào tường đã rời đi, bóng lưng biến mất ở góc đường.

Thời gian trôi nhanh đến đêm trước khi chia tay.

Trong bữa tiệc sinh nhật của Phó Minh Tu, cô đã dùng mánh khóe để đem người ngăn ở trong phòng khách sạn, đây là lần đánh cược cuối cùng.

"Ôm em một cái." Bạch Tranh nài nỉ.

Đôi lông mày và ánh mắt quen thuộc đã in sâu vào trái tim cô, cô căn bản không có mười phần nắm chắc, đáp ứng hay rời đi đều phụ thuộc vào anh.

Nhưng chỉ trong vài giây, trong ánh sáng ngược, người đàn ông hơi nghiêng người, mở rộng vòng tay của mình. Sợi tóc mai gắn bó, Bạch Tranh hai tay ôm lấy eo của anh, vén tóc bên tai, hôn nhẹ lên vành tai một cái.

Tỉ mỉ, ấm áp, dần dần chế ngự trái tim mong manh của cô.

"Thích không?" Trong mắt anh hiện lên một tia khát vọng ẩn giấu.

Tiếng lòng bị kích thích.

Khung cảnh trước mắt đột nhiên tan vỡ, tiếng chuông điện thoại quấy nhiễu giấc mơ đẹp.

Bạch Tranh tỉnh táo lại, thấy sắc trời đã sáng lên.

"..." Cả người vẫn còn mê man, sau khi tỉnh lại một chút, cô nằm trên giường nhìn chằm chằm trần nhà mười mấy giây.

Hồi tưởng lại, cảnh tượng trong mơ chân thực như vừa mới xảy ra.

Tại sao liên tục mấy ngày rồi đều mơ giấc mơ như vậy?

Bạch Tranh vén chăn lên, ra khỏi giường, chạy vào phòng tắm dùng nước lạnh rửa mặt, bất đắc dĩ, nước lạnh dội vào người thế nào cũng không dập tắt được trái tim đang đập thình thịch của cô lúc này, đỏ ửng trên mặt tẩy rửa thế nào cũng không hết.

Suy nghĩ của cô bình tĩnh lại, cô bắt đầu nhớ lại những cảnh tượng trái ngược với thực tế trong giấc mơ của mình.

[ Edit ] ?? Em ? Trong LòngWhere stories live. Discover now