抖阴社区

CH??NG 30: ?ang theo ?u?i

221 8 1
                                    

Edit:Socola Bac Hà

13-10-2023

Vì câu nói này, không khí trong phòng ăn như yên tĩnh đi hẳn.

Tính khí nóng nảy này của Phó Minh Tu cũng không biết là học từ ai, lúc bướng lên thì không ai khuyên được, Đàm Ngữ Lâm định qua đó kéo anh ta lại, cũng trở về trong vô vọng.

Lúc mới đầu, dù Đàm Ngữ Lâm rất bất ngờ trước hành động của Phó Minh Tu, nhưng cũng có chút gì đó mong đợi.

Dù gì cũng là người thừa kế duy nhất của nhà họ Phó, sau này phải gồng gánh cả một giang sơn, cũng không thể cứ nấp mãi dưới sự che chở của trưởng bối mà sống được. Câu hỏi này của Phó Minh Tu đã khiến cho con người hoà nhã đang gồng gánh cái nhà này bỗng chốc có được sự ủng hộ và tin tưởng dành cho đứa con trai của mình.

Nhưng không lâu sau đó, Phó Minh Tu có chút trầm lại, không nổi nóng nữa, anh ta có thể cảm nhận được vị thế của mình đang dần bị mất đi.

Mặc dù Đàm Khải Thâm không nói một chữ nào, nhưng không khí đáng sợ của câu chuyện lúc đó gần như đã nuốt chửng anh ta.

Rất nhanh, ánh mắt của Phó Minh Tu đã bắt đầu né tránh, nội tâm cũng đã có chút bất an.

Vừa hay lúc này có nhân viên phục vụ đẩy cửa bước vào, trông thấy không khí bất thường trong phòng ăn, giọng nói của người phúc vụ cũng bất giác thấp xuống, "Xin hỏi, bây giờ mọi người có muốn gọi món không?"

Sự bế tắt bỗng chốc nhất thời biến mất.

"Có, chúng tôi muốn gọi món ngay đây." Đàm Ngữ Lâm thấy thế thì gọi người phục vụ vào, lật xem thực đơn, đồng thời cũng mở một đường lui cho con trai của mình, "Tiểu Tranh, Minh Tu, hai đứa mau qua đây xem xem muốn ăn gì nào."

Phó Minh Tu thở dài một hơi, hạ mình nhận thua, nhẹ nhàng nép người đi qua, xem như là nhường một bước.

Đàm Khải Thâm chớp mắt, cuộc đối đầu vừa rồi xem như chưa từng xuất hiện, mở mắt ra, anh như một lần nữa trở về dáng vẻ của bậc trưởng bối lạnh lùng điềm tĩnh.

"Ăn ngon miệng nhé."

Lời này là anh nói với Bạch Tranh

Phó Minh Tu nhướng mày, quay đầu nhìn theo thì phát hiện ánh mắt của Bạch Tranh vẫn đang dõi theo bóng lưng đã rời đi.

Cho đến khi bóng dáng đó hoàn toàn biến mất, cô mới quay đầu lại.

Bữa cơm này vốn dĩ là không thể nuốt trôi rồi, trên bàn cơm nhất định sẽ có người mở lời đàm tiếu.

Đối với Bạch Tranh mà nói thức ăn ngon mấy bây giờ cũng chẳng có mùi vị gì, Lận Nhiễm đã gọi đến mấy lần đều bị cô lấy cớ ngắt máy, kế hoạch bỏ trốn cũng tạm thời gác lại, Lận Nhiễm hỏi nguyên nhân thì cô chỉ nói hôm nay đã quá muộn rồi, nên đợi đến sáng mai rồi hẵng đi.

Nghe điện thoại xong, Bạch Tranh lại gặp được Phó Minh Tu ngay trước cửa phòng ăn.

Bạch Tranh cho điện thoại vào túi, muốn đẩy cửa bước vào thì bị anh ta giữ cổ tay lại và gặng hỏi: "Anh hỏi em , chuyện này xảy ra từ khi nào?"

[ Edit ] ?? Em ? Trong LòngWhere stories live. Discover now