Edit: dổ-kun (truyện hoàn toàn thuộc về tác giả, tui chỉ là người edit phi lợi nhuận, vui lòng đừng mang đi đâu ^^)
.
.
.
Giọng Kỷ Ngôn không mang theo chút đe doạ nào, tựa lời nỉ non thông thường, nhưng chẳng thể chối bỏ uy hiếp ẩn trong.
Nguyễn Thanh nghe xong liền run rẩy, cậu rụt người lại, theo bản năng quay đầu muốn thoát khỏi giam cầm này.
Nhưng Kỷ Ngôn véo cằm cậu hơi đau, căn bản không cho cậu đường chạy trốn, còn vì hành động tính quay đầu mà tăng thêm lực véo.
Đau đớn truyền đến từ cằm khiến mắt Nguyễn Thanh mờ mịt sương mù, hốc mắt hơi ửng hồng, thoạt nhìn cực kì trêu người thương tiếc.
Song Kỷ Ngôn lại chẳng mềm lòng, dù sao thì kẻ lừa đảo giỏi nhất chuyện gạt người.
Gã híp mắt nhìn thiếu niên từ trên cao xuống, để lộ vài phần nguy hiểm: "Nói chuyện."
Tuy hiện tại vẫn là ban ngày, nhưng thân hình cao lớn hầm hập uy áp trùm lấy Nguyễn Thanh trông đáng sợ vô cùng.
Cằm bị véo cứng nhắc, muốn cúi đầu tránh tầm mắt của gã đàn ông cũng chẳng xong, người cậu khẽ run lên, giọng nói nhỏ nhẹ mang chút uất ức: "Xin, xin lỗi, tôi không cố ý gạt anh, cũng không cố ý khiến anh bị thương."
"Tôi lúc ấy chỉ là...... Chỉ là quá sợ......"
Thiếu niên nói, giọng nói nức nở nghe đáng thương vô cùng.
Kỷ Ngôn biết thiếu niên vốn khác xa với bề ngoài nhu nhược, dù sao thì lần trước ra tay chẳng nhân nhượng chút nào, không một người nhu nhược nào làm được như vậy.
Mà bộ dạng trông đáng thương thật đấy, nhưng giải thích mập mờ, cơ bản lệch trọng tâm, chẳng qua chỉ giả đáng thương thôi.
"Cho nên em mới gạt tôi sao?" Kỷ Ngôn nhếch môi cười không chạm mắt: "Mà em chưa nghĩ đến cái giá khi gạt tôi nhỉ?"
Người thiếu niên khẽ run lên, cậu sợ hãi cụp mắt, coi bộ sắp khóc tới nơi: "Xin lỗi nhiều ạ, tôi thật sự không cố ý mà, xin anh hãy tha...."
Kỷ Ngôn dừng mắt tại hàng mi đẫm nước của thiếu niên, lông mi cong như cánh chim rung động, khiến người càng muốn trêu cậu nhiều hơn, chọc cậu khóc mạnh hơn.
Kỷ Ngôn cười khẽ: "Tha cho em? Có thể."
Gã hơi cúi người tới sát mặt thiếu niên, chất giọng trầm thấp mang theo vài phần gợi cảm: "Lấy lòng tôi thử xem, sẽ tha liền đó."
Thiếu niên khựng lại, trên mặt vẽ một đường khó hiểu như không rõ ý của gã.
Kỷ Ngôn sung sướng vô cùng trước biểu cảm ngây ngô của cậu, gã cười khẽ một tiếng, đưa tay nhẹ vuốt gương mặt xinh đẹp của thiếu niên.
Ngón tay thon dài khẽ xoa khóe mắt thiếu niên, sau đó ngón cái dừng tại môi mỏng, ý vị mơ hồ cọ xát vài lần, tiếp đó dùng sức đè nhẹ lên.
Môi thiếu niên rất mềm, có thể là vì mới cắn môi nên tăng vài phần ấm áp ướt át, vừa nhìn là khiến gã như có lông vũ quệt vào đáy lòng.

B?N ?ANG ??C
[Q1] ?p Th¨¤nh NPC ??c Th¨´ Trong Tr¨° Ch?i V? H?n.
Mystery / ThrillerM?t c?u t¨®m g?n: M?i ng¨¤y ??u v¨¬ sinh t?n m¨¤ nh?p vai L?p ?: Ch? c?n t?n t?i, l?p t?c n?m trong tay ti?m n?ng v? h?n _______________________________(?©q????©q??)?? TOP PH?N TH?N NG?I M?I BOT LI?N N?NG X BOT B?NH TIM, V? T?M V? PH?I, TH? CH?T THU H?T...