¶¶ÒõÉçÇø

? [Tr??ng Trung H?c S? 1]. 43

1.3K 148 5
                                        

Edit: dổ-kun (truyện hoàn toàn thuộc về tác giả, tui chỉ là người edit phi lợi nhuận, vui lòng đừng mang đi đâu ^^)

.

.

.

Nguyễn Thanh khẽ cụp mắt, vô cảm nhìn quả tạ trong tay đàn em tóc vàng, chưa gì đã thấy bất khả thi.

Vốn dĩ cậu còn định ném cho oai, nhưng quả tạ 5 kg này thì......

Đừng nói đến việc ném trúng, cậu sợ bản thân còn chẳng ném được quá 5 mét. Đến lúc đó, lão đại của băng bạo lực học đường sẽ nhục lắm đây.

Nguyễn Thanh không sợ mất mặt, nhưng nguyên chủ mất mặt luôn hành động giận cá chém thớt, đến lúc đó không đánh người là không xong.

Vì để tránh phiền phức, Nguyễn Thanh nhàm chán dời mắt, hờ hững mở miệng, "Không thú vị, không chơi."

Nam sinh tóc vàng tên Mạc Nhiên, gã được cho là một trong những đàn em trung thành của Tô Thanh.

Mạc Nhiên rầu rĩ nhận thấy thiếu niên trước mặt không hứng thú. Gã thu tay cầm tạ về, cẩn thận nhìn thiếu niên, sợ cậu mất vui, "Vậy anh Tô muốn chơi gì á?"

Nguyễn Thanh nhìn sân thể dục rộng lớn, như chẳng thấy gì hay ho, hai tay đút túi quần rồi quay người rời khỏi, "Khỏi, tao mệt rồi, về phòng ngủ bù đây."

Mạc Nhiên nhìn bóng dáng rời đi trước khi chần chừ đặt quả tạ xuống và chạy tới bên thiếu niên, lấy lòng nói với cậu, "Anh Tô, để tôi đưa cậu về."

Mấy đàn em khác nghĩ một lúc, rồi quyết định không đi. Dù sao thì đại ca đi ngủ, họ đi theo thì tác dụng gì chứ, bằng không ở lại sân thể dục còn hơn.

Nguyễn Thanh lơ Mạc Nhiên sau lưng, lập tức đi về hướng toà dạy học.

Với thân phận hiện có của cậu, chi bằng tùy hứng làm theo tâm trạng của chính mình đi.

Riêng điểm này Nguyễn Thanh rất hài lòng. Bỗng được làm chủ là đây sao.

Nếu đã vậy thì Nguyễn Thanh tình nguyện nán lại đến cuối phó bản. Sau tất cả, phó bản tiếp theo vẫn là một điều khó nói.

Sân thể dục cấu trúc đơn giản, phía trước là bục diễn thuyết, cách một khoảng với đường chạy bộ của sân thể dục.

Nếu muốn rời sân thể dục thì phải đi qua bục diễn thuyết.

Nhưng Nguyễn Thanh vừa đặt chân tới gần đường chạy bộ, sự cố xảy đến.

Mạc Nhiên tròn mắt trước cảnh tượng một ai đó bị đẩy ngã xuống cầu thang bên cạnh, lập tức thét to báo hiệu cho người phía trước, "Anh Tô! Cẩn thận! Mau tránh ra!!!"

Song lời cảnh báo tới quá chậm, Nguyễn Thanh quay người, ngơ ngác chứng kiến bóng dáng đang rơi về hướng mình.

Dựa vào thể chất của Nguyễn Thanh, cậu khó thể tránh kịp.

Nguyễn Thanh mở to mắt, trực tiếp va chạm với thân thể rơi xuống, chưa kịp ổn định cơ thể thì bị người đè ngã.

Mặc cho đoạn đường chạy bộ tương đối phẳng phiu, trọng lượng của một người đẩy ngã từ cầu thang ùa đến Nguyễn Thanh một lực tương đương. Cậu hứng chịu mọi sự tác động và ngã nhào trên đất, phần đầu nhận về va chạm đáng kể.

[Q1] ?p Th¨¤nh NPC ??c Th¨´ Trong Tr¨° Ch?i V? H?n.N?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y kh¨¢m ph¨¢ b?y gi?