¶¶ÒõÉçÇø

? [Tr??ng Trung H?c S? 1]. 54

651 100 3
                                    

Edit: dổ-kun (truyện thuộc về tác giả, edit phi lợi nhuận, chỉ đăng tại @nappingdoor - ¶¶ÒõÉçÇø, vui lòng đừng mang đi ^^)

Yassssssssss deadline thả tù tôi rồi!!!!! Tự do tạm thời!!!!!!! (ảnh bìa is me TT)

.

.

.

Nguyễn Thanh theo bản năng lùi vài bước, tránh xa tầm với của gã ta.

Hẻm nhỏ vốn chật hẹp, Nguyễn Thanh lùi đến khi lưng cậu chạm vách tường, chặn đứng lối thoát cuối cùng.

Như thể cử chỉ này kích thích điều gì ở tên nam, gã ta giơ tay chộp người Nguyễn Thanh rồi ghì cậu áp sát tường.

"Ư......" Gã nam dùng lực vừa phải, nhức nhối tạo bởi cú va chạm khiến Nguyễn Thanh đau điếng ngẩng đầu, phần mái tán loạn vén mở, để lộ cặp mắt ngấn nước và khuôn mặt tuyệt mỹ đến nỗi thế gian nhạt nhòa trong giây lát.

Trời khoảng tầm 12 giờ trưa, nắng trên cao tỏa sáng chói chang. Bởi vì thời tiết bắt đầu chuyển hè nên nắng chưa quá gay gắt, mà nó nhẹ nhàng xua tan cái lạnh còn sót từ nhiệt độ chênh lệch giữa ngày và đêm. Ánh trời rọi xuống, phủ lên thiếu niên một tầng nắng bình minh đẹp mê ly.

Chiếc khuyên đính hồng ngọc bên tai cậu bắt lấy tia sáng, phản chiếu ánh quang rực rỡ. Dù vậy, nhan sắc thiếu niên chẳng thể lu mờ dù chỉ một chút, mà lại càng thêm diễm lệ gấp bội.

Tên đàn ông khựng trong phút chốc, lặng dừng tầm nhìn trên cặp mắt rơm rớm trên khuôn mặt bất an của thiếu niên. Tiếp đến liền điềm tĩnh dời mắt, chuyển sự tập trung lên chiếc khuyên hồng ngọc bên tai cậu, gã ta chắc nịch nói, "Cái này của mày chắc không phải dạng xoàng đâu nhỉ?"

Chất giọng khàn từ kẻ nọ như hiếm khi dùng tới, khiến người nghe có chút không thoải mái. Ngữ điệu chứa trong lời nói còn toát lên vẻ hiểm ác vô tình, chẳng khác nào một tên tội phạm hung tàn không hề để mạng người vào mắt.

Câu từ lọt tai, tim Nguyễn Thanh khẽ chùng xuống, song trên mặt không biểu lộ khác thường. Cứ thể cậu chẳng quá bận tâm tới khả năng đồ đạc trên người bị cuỗm mất sạch. Ngón tay khẩn trương siết mép áo, cậu nhỏ giọng, "Chiếc khuyên tai này......mua đại từ sạp ven đường thôi. Nó không đáng giá đâu."

Người đàn ông cười nhạt, khinh thường lập lòe trong mắt, gã ta rõ ràng không tin Nguyễn Thanh, "Loại cậu ấm như mày mà thèm đồ hàng rong ấy hả? Mày coi tao là thằng ngu hay gì?"

Nói xong, gã ta bèn vươn tay như định giật khuyên tai khỏi thiếu niên.

Thấy thế, Nguyễn Thanh vội vàng chống cự, song tên trai đã sớm phòng bị từ trước. Gã ta dễ dàng khống chế mọi giãy dụa bất thành, giữ chặt một bên tay của Nguyễn Thanh. Chẳng những thế, gã ta khóa nốt bên còn lại của Nguyễn Thanh, giam giữ cả hai trên đỉnh đầu.

[Q1] ?p Th¨¤nh NPC ??c Th¨´ Trong Tr¨° Ch?i V? H?n.N?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y kh¨¢m ph¨¢ b?y gi?