"Lần đầu tiên làm socola mà nhìn nó bầy hầy quá. Minh Nhật biết trình độ làm bếp của mình đến đâu mà, nó sẽ thông cảm cho mình thôi." Tôi tự an ủi bản thân khi nhìn bãi chiến trường mà bản thân bày ra.
Hôm qua lúc ngồi trên máy bay, tôi sực nhớ ra sắp đến ngày Valentine, đây là ngày lễ đầu tiên từ lúc tôi và Minh Nhật chính thức bước vào một mối quan hệ mới, nên tất nhiên tôi không muốn nó trôi qua một cách vô nghĩa. Bởi vậy khi vừa về đến nhà tôi đã tức tốc chạy đi mua đồ chuẩn bị cho một Valentine ngọt ngào đầu tiên.
Song do thời gian quá gấp gáp nên socola do tôi làm ra chưa được xinh xắn và ngon nghẻ như ngoài tiệm, nhưng lòng tôi vẫn cháy bỏng tự hào về nó và tin rằng Minh Nhật sẽ rất thích.
Từ tối qua đến tận hôm nay tôi co giò chuẩn bị, bố mẹ cũng phát hiện những nụ cười bất thường trên môi tôi nên gặng hỏi xem có chuyện gì. Tôi vốn ngại ngùng nên trả lời cứ ấp a ấp úng, bố tôi thấy tôi như vậy liền lắc đầu khó hiểu, còn mẹ thì hình như đã biết tỏng ý đồ và bảo bố đừng hỏi nữa kẻo tôi ngại.
Tôi mệt rã rời mới dọn sạch được căn bếp nhem nhuốc tôi bày ra chỉ vì làm mấy viên socola nhỏ. Sau đó tôi ôm thành quả của mình lên phòng, không quên đặt vài viên lên đầu giường bố mẹ để chúc mừng valentine rồi mang số còn lại về phòng.
Tôi hì hục cặm cụi viết từng chữ, gói từng viên socola rồi đặt hết vào trong một chiếc hộp to do mình đã chuẩn bị sẵn. Sau khi gói xong, tôi tự hào vỗ ngực nhìn thành quả của mình rồi nhanh chóng chuẩn bị đồng phục để đến trường.
Đứng trong nhà vệ sinh tôi suy nghĩ đến khung cảnh tặng quà cho Minh Nhật. Trộm vía hôm nay lại là một ngày nắng đẹp, vậy nên điều quyết định thành hay bại hiện tại vấn đề là ở tôi.
Tôi sẽ tặng quà cho nó theo phong cách gì? Tổng tài bá đạo? Nữ thần trường trung học? Hay cô người yêu nhỏ nhắn? Nghĩ đi nghĩ lại tôi thấy cách nào cũng không được, và rồi tôi quyết định cứ mang quà đến trường, để mọi việc thuận theo tự nhiên mà không có sự chuẩn bị trước.
Dù bước vào mối quan hệ chưa được một tuần nhưng tôi hạnh phúc vì nó, không biết có phải vì mới yêu không nhưng tôi muốn dành trọn sự nhiệt huyết khi còn có thể cho mối tình này. Tôi cảm thấy mọi thứ xung quanh mình tươi sáng hơn, tâm trạng tôi cũng được gỡ bỏ một gánh nặng nào đó, tôi không cần gồng để tỏ ra hững hờ trước mặt người con trai tôi thích nữa. Bây giờ tôi có thể thoải mái bày tỏ tình yêu nồng nàn của mình.
Ôm chặt hộp socola trước bụng, tôi hí hửng bước vào cổng trường tìm Minh Nhật. Hôm nay nó tới trường sớm để tiến hành dự án gì đó mà tôi chẳng rõ, phòng tin ở tít trên tầng ba của tòa nhà C nên tôi bèn phải lội bộ lên.
Lòng tôi cồn cào vì không biết phải mở lời thế nào khi nhìn thấy Minh Nhật, dù hồi hộp là vậy nhưng tôi vẫn mong ngóng được gặp nó. Hơn ai hết tôi thấy hai tầng cầu thang này dài hơn mọi khi biết bao nhiêu, có phải ai yêu vào cũng như vậy không?
"Kia rồi." Tôi thấy Minh Nhật khi vừa đặt chân đến nơi, nó đang ngồi ngoài hành lang chỉnh sửa lại đồ dùng gì đó mà tôi chẳng biết.

B?N ?ANG ??C
[XU?T B?N] NH?T TH?C TO?N PH?N
RomanceTrong chuy?n xe bu?t ??n tr??ng m?i, ?nh Nguy?t nghe ???c cu?c trò chuy?n c?a Minh Nh?t v?i ?ám b?n c?a mình. Cái chi?n tích ??m mùi c? ?? trap con bé hoa kh?i kém tu?i nghe th?t ng?a tai làm sao. ?nh Nguy?t d?n lòng kh?ng nên d?y d?a vào m?y ??a nh...