Mọi người đều có cùng suy nghĩ, nhưng khi thời gian trôi qua, thể lực ngày càng cạn kiệt, khung cảnh xung quanh vẫn không có thay đổi gì... À không, số lượng đá ngày càng nhiều!
Đường Ninh và Việt Trạch là những người đầu tiên nhận ra quy luật của những tảng đá, các khối đá lớn nhỏ xung quanh đều hướng về một vị trí hơi lệch về bên trái của họ, tạo thành một hình dạng vô cùng quen thuộc. Nhưng vì phạm vi quá lớn, họ quyết định vẽ một bản đồ cát.
Lăng Vị, Bạch Quỳnh cùng Chu Ngạn và Đường Ninh được Hoa Tinh Linh dùng dây leo treo lên không trung. Mỗi người quan sát một hướng rồi báo lại vị trí cho Việt Trạch dưới mặt đất.
Từng dấu chấm nhỏ được đánh dấu, trung tâm của chúng dần hiện ra... Bạch Hiển nheo mắt lại,
"Bát quái đồ?"
Mọi người đều quay đầu nhìn hắn, ở thời đại tinh tế không còn khái niệm bát quái đồ, lần đầu tiên nghe thấy từ này, Việt Trạch vô cùng phấn khích, "Cậu biết nó à? Đây không phải lần đầu tiên tôi thấy loại hoa văn này!"
Bạch Hiển mở miệng, do dự một chút rồi giải thích, "Ừm......chính là......" Hắn suy nghĩ kỹ về cách dùng từ của mình, "Ừm... Đây là một loại trận pháp cổ xưa, có tám cánh cửa. Dựa vào gợi ý, mỗi cánh cửa sẽ dẫn đến một lối đi khác nhau. Nếu chọn sai đường, chúng ta sẽ không bao giờ thoát ra được."
Việt Trạch lập tức nhường chỗ, "Cậu làm đi."
Bạch Hiển ngồi xổm xuống, chậm rãi quan sát bốn phía, "Trước tiên, tôi phải nói rõ, tám cánh cửa này lần lượt là: Kiền, Khôn, Chấn, Tốn, Khảm, Ly, Cấn, Đoái. Tương ứng với trời, đất, sấm, gió, nước, lửa, núi, đầm. Chúng ta phải tìm được đích đến trước, rồi mới chọn đường phù hợp."
*Kiền: đại diện cho trời
*Khôn: đại diện cho đất
*Chấn: đại diện cho sấm sét
*Tốn: đại diện cho gió
*Khảm: đại diện cho nước
*Ly: đại diện cho hỏa
*Cấn: đại diện cho núi
*Đoái: đại diện cho Trạch (sông, đầm)
Mọi người nhìn nhau, lập tức tản ra tìm kiếm manh mối.
Khi cả nhóm lần theo từng khối đá, không khí dần dày đặc mùi máu tanh, giác quan đặc biệt của Bạch Hiển bất chợt réo chuông cảnh báo, cậu lập tức đứng phắt dậy và triệu hồi Mạc Tư.
Ngay khi xuất hiện, Mạc Tư bước vào trạng thái chiến đấu, đôi cánh lửa bung ra, tỏa ra hơi nóng ngột ngạt, mọi người ngay lập tức tập hợp lại gần Bạch Hiển, Vương Kha cảnh giác hỏi: "Sao thế, Tiểu Hiển?"
Bạch Hiển nói rất nghiêm túc: "Tôi cảm thấy cực kỳ nguy hiểm, cực kỳ!"
Chính mắt chứng kiến khả năng cảm nhận đáng sợ của Bạch Hiển, sắc mặt Đường Ninh đông cứng lại, lập tức triệu hồi Khiếu Thiên ra, những người khác cũng làm theo ngay tức khắc.
Những con ngự thú xếp thành vòng tròn bảo vệ chủ nhân, đôi mắt cảnh giác quét qua bốn phía.
Chu Ngạn đảo mắt, nhưng không phát hiện bất kỳ điều gì bất thường. Nếu không phải nhìn thấy đồng đội hành động trước, cộng thêm biểu cảm căng thẳng của đám ngự thú như đang đối mặt với kẻ địch cường đại, cậu ta chắc chắn sẽ không cảm thấy có gì nguy hiểm cả

B?N ?ANG ??C
[?M/edit/Hoàn] Ta ? tinh t? ch?n h?ng Long t?c (1)
Science FictionTác gi?: Táo V??ng Gia ?ích Miêu Tình tr?ng b?n g?c: Hoàn thành Tình tr?ng edit: Hoàn thành S? ch??ng: 332 Ngu?n: T?n giang, Wikidich Th? lo?i: Nguyên sang, ?am m?, T??ng lai , HE , Tình c?m , Tinh t? , Th?ng c?p l?u , Ch? th? , Nh? nhàng Vai chín...