抖阴社区

Q1 - ch??ng 98: Trêu ch?c, b? th??ng

164 12 0
                                    

Ở dưới lầu, Đường Ninh nhìn thấy hành động của hắn, liền đi đến đứng chờ phía dưới.

Bạch Hiển hơi sững người, vẫy tay ra hiệu bảo anh tránh ra nhanh lên.

Kết quả là Đường Ninh chỉ nhích sang hai bước, vẫn giữ vẻ mặt như muốn đứng canh vậy.

Bạch Hiển bất đắc dĩ buộc dây lại lần nữa, thôi được, cẩn thận một chút là được rồi.

Nhớ lại tư thế của huấn luyện viên, Bạch Hiển cẩn thận thử ở bên mép cửa sổ, đồng đội và huấn luyện viên ở dưới đều đang lo lắng nhìn hắn.

Thân Hải Hải cứ lẩm bẩm mãi: "Biết thế mình nên ở lại trên đó kéo dây, cậu ấy cũng đâu nói là muốn xuống kiểu đó đâu......"

Sắc mặt huấn luyện viên thì vô cùng tệ: Thằng nhóc này, chưa từng qua huấn luyện mà dám tự mình thử, đúng là không biết nên khen là gan dạ hay mắng là liều lĩnh tự cao.

Bất kể họ nghĩ thế nào, cuối cùng Bạch Hiển cũng điều chỉnh xong tư thế, lật người nhảy từ bệ cửa sổ xuống, với tư thế nửa thân trên hướng xuống dưới, thành công giữ được thăng bằng cơ thể giữa không trung, chỉ là hai chân hắn không kịp lấy điểm tựa tốt vào tường.

Trông như chỉ mới chạm được mũi chân, tốc độ rơi xuống lại nhanh đến mức khiến người ta thót tim.

Giữa không trung phát hiện có gì đó không ổn, Bạch Hiển kịp thời siết chặt lực ở tay, cơn đau từ lòng bàn tay do ma sát quá mạnh ập tới khiến cơ thể hắn lảo đảo, chuyển thành tư thế nằm ngửa. Đây vốn là tư thế rất thoải mái và an toàn, nhưng lòng bàn tay đau quá khiến hắn theo phản xạ buông tay ra một chút.

Cả người rơi xuống không những không chậm lại mà còn nhanh hơn, tim mọi người như muốn nhảy khỏi lồng ngực. Bạch Hiển lập tức tỉnh táo lại, dùng cả hai tay và chân quấn chặt lấy sợi dây, rồi với tốc độ hơi chậm hơn một chút tiếp tục trượt xuống, rơi thẳng vào lòng Đường Ninh.

Cơ thể đè xuống, cảm giác vững chắc phía sau lưng khiến Bạch Hiển mở mắt ra, bốn mắt nhìn nhau.

Trong mắt Đường Ninh toàn là sợ hãi lẫn giận dữ, Bạch Hiển cười gượng một cái rồi nhảy ra khỏi lòng anh, "He he, không phải không sao rồi à?"

Nụ cười đó khiến Đường Ninh bị lay động đến nỗi không giận nổi nữa, cuối cùng chỉ đành bất lực xoa đầu hắn để răn dạy, "Đã đổi tư thế còn dám buông tay, em không sợ ngã xuống luôn à!"

Bạch Hiển cố gắng vùng ra, không phục nói: "Tôi không đeo găng tay, đổi tư thế nên tay bị ma sát đột ngột, đau lắm đó!"

Đường Ninh buông hắn ra, nắm lấy tay đối phương xem thử, lòng bàn tay đỏ ửng, còn có vài vết nứt nhỏ, huấn luyện viên bên cạnh cũng đi tới, vừa nhìn đã nói: "Lát nữa đến phòng y tế bôi thuốc, đừng để dính nước."

Bạch Hiển không từ chối, chỉ cười cười rồi rút tay về, khi đối diện với ánh mắt không tán thành của Đường Ninh, hắn nháy mắt một cái, ra hiệu mình có cách.

Đường Ninh hơi lúng túng quay đi, đưa hắn quay lại hàng ngũ.

Cả lớp A nhìn Bạch Hiển như thể gặp quái vật, Bạch Hiển cảm nhận được sự kỳ lạ của họ, quay đầu nghi hoặc: "Tôi chỉ thử tư thế mới một chút thôi mà, không đến mức tôn sùng tôi vậy chứ?"

[?M/edit/Hoàn] Ta ? tinh t? ch?n h?ng Long t?c (1)N?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y khám phá b?y gi?