抖阴社区

ch??ng 170: Nhi?u r?ng con quá~

144 7 1
                                    

Âm thanh nhẹ nhàng và vững vàng như tiếng trống ngân vang khiến hắn chấn động một chút, ừm... có vẻ nghe hay hay... Tiểu Hiển ngơ ngác ngẩng đầu, ý thức từ từ trở lại -

Cơ thể hơi nghiêng, Bạch Hiển không thể kiểm soát tốt, rồi ngã vào vòng tay quen thuộc, đầu óc vẫn còn chút hỗn loạn, nhưng cơ thể đã hồi phục cảm giác, hắn đưa tay lên xoa đầu mình.

Bên cạnh, Đường Ninh và Lăng Vị đều thở phào nhẹ nhõm, ngay khoảnh khắc Sứ Quân Tử đột ngột phát huy uy lực, Bạch Hiển đứng gần nhất bỗng cứng đờ, hai người tiến lại xem, Bạch Hiển giống như xác sống, đồng tử đỏ ngầu, cả người trở nên cứng ngắc, không thể nhìn ra gì cả, hai con rồng nhỏ bên cạnh gầm gừ một hồi lâu, cũng không kéo lại được ý thức của Bạch Hiển, cuối cùng vẫn là một luồng ánh sáng xanh lóe lên ở cổ tay hắn, Bạch Hiển mới phục hồi lại bình thường.

Những suy nghĩ hỗn loạn trong đầu dần dần được làm rõ, Bạch Hiển bất lực thở dài, bản thân là Long Chủ mà lại bị trúng chiêu? Có vẻ như tinh thần lực vẫn cần phải luyện tập.

Đường Ninh động đậy thân mình, để hắn dựa vào cho thoải mái hơn, nhẹ nhàng hỏi: "Vừa rồi xảy ra chuyện gì vậy? Chúng tôi chỉ thấy em cứng đờ."

Bạch Hiển lại thở dài: "Thấy một ông lão quen thuộc, em có lý do để nghi ngờ đó chính là lão tổ tông của em gửi đến để lừa em."

Chỉ có Đường Ninh hiểu một chút, những người khác không rõ, cũng chỉ có thể tạm thời kìm nén sự nghi hoặc, cẩn thận hỏi Bạch Hiển: "Em có đi được không?"

Bạch Hiển dựa vào sức lực của hai người đứng dậy, đầu óc chóng mặt một chút, rất nhanh đã phục hồi bình thường, hắn vẫy tay, nở nụ cười: "Không sao đâu, không sao đâu."

Bên cạnh, Mị Long và Ngôn Hề ngay lập tức chạy lại xin lỗi hắn, Bạch Hiển nheo mắt vuốt ve chúng một hồi lâu, rồi mới nói với Mạnh Chương: "Mạnh Chương, vừa rồi cậu có ra tay không?"

Giọng nói của Mạnh Chương vang lên với nụ cười: "Nếu không thì sao, hai con nhóc này vẫn còn quá nhỏ, một lần không thành công, đã sốt ruột quay cuồng rồi, vẫn phải luyện tập thêm."

Bạch Hiển gần như có thể tưởng tượng ra Mị Long và Ngôn Hề sốt ruột tìm cách cứu hắn như thế nào, nghe vậy cười lên, chạm vào mũi hai con: "Còn phải luyện tập nữa!"

Hai con rồng hừ hừ tiến lại gần hắn, Đường Ninh nhìn thấy cực kỳ không vui, đưa tay bắt một con Mị Long lại để vuốt ve.

Bạch Hiển không có phản ứng, Mị Long cũng không phản kháng, dù sao thì những con rồng nhỏ này đã sớm được Mạnh Chương thông báo, ngoài Long Chủ ra, người có hơi thở Thiên Cẩu kia cũng là bạn của chúng.

Chỉ có Lăng Vị đứng bên cạnh nhìn thấy, lộ ra ánh mắt đồng cảm, Đường Ninh nghi hoặc nhìn cô: "Sao vậy?"

Lăng Vị nhướng mày bên phải, muốn nói lại thôi: "Nhóc Bạch có nhiều rồng con quá nhỉ..."

Khuôn mặt Đường Ninh có chút cứng đờ, hắn đột nhiên nhận ra, đây là một vấn đề lớn.

Bạch Hiển ở bên cạnh chậm chạp hiểu ra họ đang nói về chủ đề gì, tai bỗng đỏ lên, trừng mắt nhìn hai người: "Có đi không?!"

[?M/edit/Hoàn] Ta ? tinh t? ch?n h?ng Long t?c (1)N?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y khám phá b?y gi?