Sáng hôm sau, không khí trong lớp học rộn ràng như mọi ngày. Hạ An ngồi ở bàn gần cửa sổ, tay chống cằm, đôi mắt nhìn xa xăm ra ngoài sân trường. Ánh nắng nhè nhẹ xuyên qua tán cây phượng già, đung đưa trên mặt bàn. Dù đã trải qua một đêm, cuộc gặp gỡ với Minh Vũ trên sân thượng vẫn hiện lên trong đầu cô như một thước phim quay chậm.
Không phải là lần đầu cô gặp Minh Vũ. Họ học cùng khối, nhưng khác lớp. Cậu luôn nổi bật với thành tích học tập xuất sắc, và tính cách trầm lặng khiến không ít người tò mò. Thế nhưng, Hạ An chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ trò chuyện với cậu – người mà trước giờ cô chỉ biết qua những lời đồn.
"An, mày sao thế?" Tiếng gọi của Mai – cô bạn thân – kéo Hạ An về thực tại. Mai là kiểu người sôi nổi, luôn nhanh nhảu và hay quan tâm người khác.
"À... không sao. Tao chỉ hơi lơ đễnh thôi."
Mai nheo mắt, nhìn Hạ An với vẻ mặt nghi ngờ. "Hừm, có chuyện gì à? Hay là... có anh nào tỏ tình mà không dám nói với tao?"
"Đâu có!" Hạ An bật cười, lắc đầu. "Tao chỉ đang nghĩ vẩn vơ thôi mà."
Mai định nói thêm gì đó thì tiếng chuông báo hiệu vào lớp vang lên. Cả hai nhanh chóng ổn định chỗ ngồi. Hạ An thở phào, mừng thầm vì Mai không hỏi thêm. Cô không biết vì sao, nhưng cảm giác như muốn giữ buổi trò chuyện với Minh Vũ trên sân thượng là một bí mật nhỏ của riêng mình.
Buổi học trôi qua trong sự chán nản của An. Hôm nay là một ngày nặng nề với hàng loạt môn học lý thuyết mà cô không mấy hứng thú. Đến giờ ra chơi, An vẫn ngồi lại trong lớp, lơ đãng lật cuốn sổ tay nhỏ của mình. Đột nhiên, ánh mắt cô dừng lại ở góc bàn – nơi có một cuốn sách lạ nằm ngay ngắn.
"Cuốn này là gì nhỉ? Mình không nhớ có ai để sách ở đây..."
Hạ An cầm cuốn sách lên, hơi ngạc nhiên. Bìa sách cứng, màu xanh đậm, dòng chữ in nổi bật: "Hoàng Tử Bé".
Đây là cuốn sách mà cô rất yêu thích, nhưng đã lâu không đọc lại. Cô từng kể với vài người bạn về sở thích này, nhưng không ngờ hôm nay lại thấy nó nằm trên bàn mình. Hạ An mở sách ra, và ngay trang đầu tiên, cô nhìn thấy một mẩu giấy nhỏ được kẹp bên trong.
Trên mẩu giấy, dòng chữ viết tay hiện lên rõ ràng:
"Cuốn sách này thuộc về một người thích tìm kiếm sự bình yên giữa bầu trời sao. Hy vọng cậu sẽ thích."
Hạ An khựng lại, đọc đi đọc lại dòng chữ. Trái tim cô như đập nhanh hơn. Ai đã để cuốn sách này ở đây? Và câu "giữa bầu trời sao" – chẳng phải chính cô đã nói câu đó với Minh Vũ trên sân thượng hôm qua sao?
Cô cẩn thận lật lại từng trang, nhưng không thấy thêm manh mối nào. Cảm giác tò mò tràn ngập trong lòng.
"Là Minh Vũ sao? Nhưng tại sao cậu ấy lại biết mình thích cuốn sách này?"
Ý nghĩ đó khiến Hạ An không thể ngồi yên. Cô định chạy sang lớp bên để hỏi Minh Vũ, nhưng lại chần chừ. Nếu không phải cậu, chẳng phải cô sẽ tự làm mình bẽ mặt sao?
"Thôi, cứ chờ xem đã," cô tự nhủ, cố kiềm chế sự hiếu kỳ.
Buổi chiều, Hạ An vẫn mang theo cuốn sách, không rời mắt khỏi nó mỗi khi rảnh rỗi. Nhưng trong lòng cô là một mớ cảm xúc hỗn độn – vừa tò mò, vừa ngại ngùng.
Khi tan học, cô đi ngang qua thư viện và bất giác dừng lại. Một ý nghĩ lóe lên trong đầu.
"Hay là thử xem Minh Vũ có ở thư viện không?"
Hạ An bước vào trong, không gian yên tĩnh lập tức bao trùm. Thư viện của trường khá lớn, nhưng lại vắng vẻ vào giờ này. Cô đảo mắt qua các dãy bàn, và quả thật, Minh Vũ đang ngồi ở góc gần cửa sổ, đôi mắt chăm chú vào quyển sách trước mặt.
Cô hít một hơi sâu, bước tới gần.
"Minh Vũ..."
Cậu ngẩng lên, đôi mắt hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy cô.
"Chào cậu," cậu khẽ đáp, giọng điềm tĩnh.
"À... mình chỉ muốn hỏi... có phải cậu đã để cuốn sách này trên bàn mình không?" Hạ An giơ cuốn "Hoàng Tử Bé" ra trước mặt, cố giữ giọng tự nhiên.
Minh Vũ nhìn cuốn sách, sau đó mỉm cười nhẹ. "Mình không nghĩ cậu sẽ đoán ra nhanh như vậy."
Tim Hạ An như lỡ mất một nhịp. "Vậy thật sự là cậu à? Sao cậu biết mình thích cuốn này?"
"Chỉ là một lần tình cờ nghe cậu nói chuyện với Mai trong thư viện. Cậu có nhớ lần đó không?" Minh Vũ trả lời, ánh mắt vẫn điềm đạm.
Hạ An chợt nhớ ra. Đúng là có một lần, cô và Mai ngồi trong thư viện trò chuyện về sách, nhưng cô không ngờ Minh Vũ lại để ý.
"Nhưng... tại sao cậu lại tặng mình cuốn này?" Cô hỏi, lòng đầy thắc mắc.
"Không phải là tặng. Chỉ là mình nghĩ cậu sẽ thích. Và cũng muốn cảm ơn cậu vì buổi trò chuyện hôm qua trên sân thượng." Minh Vũ ngừng lại một chút, rồi nói tiếp. "Không nhiều người hiểu cảm giác tìm kiếm sự bình yên trong sự rộng lớn của bầu trời. Nhưng cậu thì hiểu."
Hạ An nhìn cậu, cảm giác ngỡ ngàng. Cô không ngờ rằng những lời cô nói vu vơ hôm qua lại để lại ấn tượng như vậy trong lòng Minh Vũ.
"Vậy... cảm ơn cậu," cô nói, cảm thấy má mình hơi nóng lên.
Minh Vũ chỉ khẽ gật đầu. "Không có gì."
Họ đứng đó một lúc, sự im lặng bao trùm nhưng không hề khó chịu. Sau cùng, Hạ An mỉm cười, ôm chặt cuốn sách trong tay.
"À, nếu cậu rảnh... có thể chỉ mình cách nhận biết các chòm sao không?" Cô hỏi, phá vỡ sự im lặng.
Minh Vũ nhìn cô, đôi mắt lóe lên chút bất ngờ, nhưng sau đó nụ cười nhẹ lại hiện lên. "Được thôi. Khi nào cậu muốn?"
"Cuối tuần này nhé? Chắc tối đó trời sẽ trong."
"Được. Gặp cậu ở sân thượng."
Hạ An gật đầu, lòng dấy lên một cảm giác mong chờ kỳ lạ. Cô rời khỏi thư viện, vẫn không quên quay lại nhìn Minh Vũ một lần nữa.
Lần này, không phải chỉ vì tò mò, mà còn là sự rung động khó gọi tên.

B?N ?ANG ??C
Gi?a Nh?ng Vì Sao
RomanceTrên s?n th??ng tr??ng, H? An ng??c b?u tr?i ??y sao, xin c? r?i b?i vì l?i ph?n tình n?ng nàn c?a Minh V? - chàng trai tr?m t?nh nh?ng lu?n ?m th?m bên c?. T? l?u, An ?? bi?t trái tim mình rung ??ng t?ng l?n V? c??i hay nh? nhàng ??a nh? g?ng kính...