Trì Vũ Mặc đã từng thấy Thời Du Vãn trong rất nhiều video, nghe được Thời Du Vãn trong miệng người khác, cũng đã từng tận mắt thấy Thời Du Vãn ở một số trường hợp công tác.Không, là Thời tổng, là tổng giám tập đoàn Thời Phong.
Thời tổng được muôn người chú ý, nghiêm túc thận trọng, tự phụ đoan chính, thỉnh thoảng nở một nụ cười chính thức cũng giống như là đóa hoa Tuyết Liên độc lập giữa trời đất ngập tràn băng tuyết, như vật từ trên trời rơi xuống, nắm giữ khí độ phi phàm và khí chất cao ngạo từ lúc sinh ra, phàm phu tục tử thấy đều sẽ tự động nhượng bộ lui binh.
Nếu như lúc trước Thời Du Vãn không chủ động đưa tay ra cứu giúp cô, nếu như trong lần đầu gặp gỡ ngày ấy Thời Du Vãn không dịu dàng chăm sóc đến mức khiến cô quên mất các nàng là người của hai thế giới, thì cô và Thời Du Vãn cũng không thể có những lần gặp gỡ sau này, càng không thể có được mối quan hệ thân thiết không chút kẽ hở như hôm nay.
"Chị ơi."
Vẫn cảm giác nghĩ mà sợ, cô ôm lấy Thời Du Vãn, vùi đầu vào làn da mềm mại bên trên, rút lấy hương sen có thể an ủi cả người mình.
"Đừng sợ, không có chuyện gì, từ từ đi, luyện nhiều một chút là tốt rồi." Lúc nhận được báo cáo mà Trương Giai gửi tới, trong lòng Thời Du Vãn cũng lo lắng.
Việc nàng không lập tức liên hệ Trì Vũ Mặc để an ủi không phải vì vướng bận Doãn Mạn, mà là muốn Trì Vũ Mặc tự mình đối mặt với tình huống bất ngờ này, để tôi luyện tâm lý và trở nên mạnh mẽ hơn.
Lấy địa vị của nàng, xác thực có năng lực cho Trì Vũ Mặc sáng tạo một tòa "chỗ che chở" gió thổi không lọt, có thể nói là tường đồng vách sắt, nhưng Trì Vũ Mặc không phải là vật riêng tư của nàng, không phải chim hoàng yến mà nàng nuôi nhốt, không nên bị nàng "giam cầm" trong lao tù.
Trải qua hai năm ở chung, Trì Vũ Mặc trước mặt nàng từ lâu không phải là cô gái câu nệ tràn ngập lòng đề phòng năm nào.
Nàng tuy đối với sự thay đổi của Trì Vũ Mặc cảm thấy mừng rỡ và vui mừng, nhưng cũng biết rõ sự tôn trọng và bảo vệ tốt nhất đối với khối ngọc thô chưa được mài giũa này của Trì Vũ Mặc, là đốc thúc và làm cô trưởng thành, mà không phải xử lý tất cả cho cô, làm cô bị ép đánh mất năng lực tự chủ và tự gánh vác.
Có một khoảnh khắc như vậy, Trì Vũ Mặc rất muốn đem cảm xúc chân thật nhất trong lòng nói cho Thời Du Vãn nghe, nói cô sợ lái xe, nói cô không muốn cũng không thích lái xe.
Nhưng lời chưa kịp ra khỏi miệng đã thành: "Xin lỗi, em làm hỏng xe rồi, tiền sửa xe cũng tính vào nợ đi."
Chung quy phải có thêm một kỹ năng hữu dụng đối với Thời Du Vãn, mới thêm một phần hy vọng có thể ở bên cạnh nàng lâu hơn một chút.
Cô nhìn người ấy và hiểu rằng mối quan hệ của các nàng đã vượt ra khỏi những nụ hôn. Thời Du Vãn có thể đóng nhiều vai trò trong cuộc sống của cô - từ người che chở, đến người an ủi, và cả người đồng hành trên mọi nẻo đường.
Vừa nghĩ như vậy, cô liền không sợ.
Thời Du Vãn nâng cái đầu đang kề sát ở cổ mình lên, hôn lên mặt cô một cái. Lấy xuống mũ của cô, giơ tay giúp cô sửa lại mái tóc rối trên trán.

B?N ?ANG ??C
[BHTT - EDIT] [ABO] N?NG KH?NG ??N MU?N
RomanceTác ph?m: Tha M?t Lai Trì (Nàng Kh?ng ??n Mu?n) Tác gi?: Ng? B?t ?c 99 Tác ph?m th? giác: Ch? c?ng Th? lo?i: Niên h?, hào m?n th? gia, tình h?u ??c chung, ABO, theo ?u?i yêu, h?a táng tràng ?? dài: 126 ch??ng + phiên ngo?i Nh?n v?t chính: Trì V? M?c...