抖阴社区

CH??NG 67

780 29 3
                                        

Lời của Mễ Na khiến Trì Vũ Mặc khựng lại, nhưng cô không quá bất ngờ. 

Cô từ lâu chẳng còn là cô gái ngây thơ chưa trải đời, gần như ngay lập tức hiểu ý ngoài lời của Mễ Na. Mễ Na quá cô đơn, muốn tìm một người bạn giường, hay một kẻ thế thân chăng? 

Dù là gì, dù có cần chịu trách nhiệm hay không, cô chắc chắn không muốn làm công cụ trò chuyện an ủi cho nàng. 

Để tỏ ra tôn trọng, cô khẽ cười nhạt, lắc đầu. Rút điện thoại từ áo lông vũ, gõ chữ: 【Chị Mễ Na, em chưa từng yêu ai, nhưng em đã có người rất thích.】 

Cách từ chối này đủ khéo léo, đủ lịch sự. 

Chắc không làm Mễ Na lúng túng đâu nhỉ? 

Cô nghĩ vậy. 

Hơn mười giây sau, điện thoại trong túi bên kia rung lên, Mễ Na rít thêm hai hơi thuốc, người cũng nghiêng hẳn đi, lấy ra xem tin nhắn. 

Dù đã đoán được Trì Vũ Mặc sẽ từ chối, nhưng khi thấy lý do, nàng không khỏi lộ vẻ thất vọng. 

Mắt tối lại, đáp: 【Ừ.】 

Lần đầu "động lòng" sau ly hôn, lần đầu "phóng túng" sau ly hôn, lần đầu "muốn tìm" sau ly hôn, cứ thế lặng lẽ chấm dứt trong lúc dò hỏi, ngay cả cơ hội thử một lần cũng không có. 

Là ai nhỉ? Được một Alpha tài sắc vẹn toàn, rộng lượng như vậy giấu trong lòng. 

Khói thuốc tan từng vòng giữa trời đất băng tuyết, cả hai im lặng không nói thêm, một người ngửa nhìn trăng rằm, một người cúi đầu suy tư. 

Đến khi điếu thuốc cháy hết, Mễ Na nhấc chân dẫm tắt tàn tro vào lớp tuyết dày, đầu lọc cháy đen vẫn kẹp giữa ngón trỏ và ngón giữa, chẳng biết vứt đâu. 

Nàng muốn chôn vùi nó cùng tuyết, nhưng tuyết sạch sẽ thế này, sao nàng nhẫn tâm làm bẩn nó chứ? 

Nhưng nếu nàng không làm bẩn, liệu có ai khác làm không? 

"Ngoài này lạnh quá, cô cũng đừng đứng lâu. Nghỉ sớm đi, mai còn dậy sớm nữa." 

Sau khi gặp khó, Mễ Na lạnh nhạt bước qua Trì Vũ Mặc, còn cô, quay lưng lại, gõ thêm một tin nhắn: 【Chị Mễ Na, trong giới ngoài vòng đều có rất nhiều người yêu quý và ủng hộ chị, nhiều fan tình ca trường kỳ vẫn luôn chờ chị. Chị có rất nhiều yêu thương, và sẽ có rất nhiều may mắn.】

Bản thân cô đã hết vận may trong tình cảm. 

Thứ cô còn chờ mong chỉ là chút may mắn được gặp lại người thân. 

... 

Sau đó, Trì Vũ Mặc có vài ngày rảnh rỗi. 

Hôm ấy, đoàn người xuống núi tới sân bay, gửi hành lý ở quầy, cô đột nhiên đổi ý: 【Tuyết tỷ, giúp em đổi vé máy bay đi, em muốn ở lại đây thêm vài ngày.】

Cô muốn dùng cách ngốc nghếch nhất, như nửa năm đầu tiên ấy, đi từng thành phố, tìm kiếm từng ngóc ngách, hy vọng chút vận may. 

Dung mạo mẹ, dù cô không vẽ ra được, không miêu tả được, nhưng nếu may mắn gặp trong biển người, chỉ một thoáng, cô nhất định sẽ nhận ra. 

[BHTT - EDIT] [ABO] N?NG KH?NG ??N MU?NN?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y khám phá b?y gi?