Khi sự nghiệp giáo dục của bộ lạc dần đi vào quỹ đạo, những công việc khác cũng bắt đầu diễn ra sôi nổi.
Năm trước, Tang Du từng hứa với Nham Thạch bộ lạc rằng năm nay họ có thể đến học cách trồng sắn. Vì vậy, một tháng sau khi tuyết tan, Nham Thạch bộ lạc đã cử mười người đến.
Cao thay mặt Tang Du tiếp đãi họ và sắp xếp cho đội trồng trọt bắt đầu vụ mùa xuân.
Do xưởng rèn vẫn chưa kịp chế tạo nông cụ, và quan trọng nhất là Tang Du tạm thời chưa muốn để lộ công nghệ rèn sắt của bộ lạc mình cho người ngoài, nên khi cày bừa, họ vẫn phải sử dụng công cụ làm từ đá và xương thú, từng chút một đào đất bằng sức người.
Chỉ sau khi người của Nham Thạch bộ lạc rời đi, họ mới bắt đầu sử dụng nông cụ bằng sắt.
Trong số mười người đến học, có vài người từng cùng Á hộ tống người bị thương về đến bộ lạc vào mùa đông năm trước. Vì vậy, họ tiếp thu rất nhanh, vừa nhìn nông cụ là có thể học cách sử dụng ngay.
Sau khi làm đất xong, họ mới bắt đầu gieo giống.
Chi, đội trưởng đội trồng trọt, đã có hai năm kinh nghiệm trong việc trồng trọt. Được thủ lĩnh giao nhiệm vụ hướng dẫn, nàng tận tâm truyền đạt lại kiến thức, hướng dẫn tỉ mỉ về cách gieo trồng, bón phân, sự khác biệt giữa cây sắn và cây đậu, v.v.
Mười người này đều là tâm phúc của Á, được cô đặc biệt tuyển chọn vì họ chăm chỉ và đáng tin cậy.
Họ học rất nghiêm túc, nhưng thực tế, kỹ thuật trồng trọt không khó, cái khó là cách tổ chức lao động. Tuy nhiên, chỉ cần thủ lĩnh bộ lạc quan tâm, việc tổ chức sản xuất không phải là vấn đề lớn.
Dù vậy, trong vụ xuân năm nay, Phượng Hoàng bộ lạc chỉ giữ lại đủ giống cây trồng và hom sắn cho chính mình. Phải đợi đến vụ hè, sau một đợt thu hoạch nữa, họ mới có thể để dành hạt giống và chia lại cho Nham Thạch bộ lạc để họ tự trồng trọt. Về sau, Nham Thạch bộ lạc có thể tự duy trì nguồn giống mà không cần phụ thuộc vào Phượng Hoàng bộ lạc.
Hiện tại, đội trồng trọt vẫn thiếu nông cụ bằng sắt như liềm và cuốc, nên ngoài việc khai hoang, họ còn phải chăm sóc và thu hoạch mùa màng theo phương pháp thủ công. Do đó, một năm họ chỉ có thể khai hoang thêm khoảng 100 mẫu đất.
Tổng diện tích đất canh tác hiện tại là hơn 300 mẫu, trung bình mỗi người có thể sử dụng khoảng một mẫu đất.
Nhưng với Tang Du, con số này vẫn còn quá ít. Nàng mong muốn diện tích đất tối thiểu phải đạt từ năm đến mười mẫu mỗi người, khi đó người dân Phượng Hoàng bộ lạc mới có thể thực sự giàu có.
May mắn là một khi nông cụ được chế tạo xong, hiệu suất làm việc trên đồng ruộng sẽ tăng gấp ba đến năm lần.
Vì vậy, Tang Du luôn theo sát đội thợ rèn, thúc giục họ nhanh chóng khởi công thêm một số lò cao mới.
Hiện tại, cả mười xưởng rèn trong đội thủ công đã đi vào hoạt động. Nham cũng liên tục thử nghiệm khả năng đốt của các lò cao để đảm bảo rằng, dưới sự hỗ trợ của quạt gió, chúng có thể hoạt động ở trạng thái tối ưu.

B?N ?ANG ??C
| BHTT | | EDIT - HO?N | - ? Nguyên Th?y B? L?c ???ng Th? L?nh
General FictionHán Vi?t: T?i nguyên th?y b? l?c ???ng th? l?nh ( c? ki?n ) Tác gi?: ??i Miêu Truy Nguy?t Tình tr?ng raw: Hoàn thành S? ch??ng: 152 ch??ng Tình tr?ng Edit: Hoàn Th? lo?i: Nguyên sang, Bách h?p, C? ??i, HE, Tình c?m, Làm ru?ng, X?y d?ng , M? th?c, H?...