Tang Du cảm thấy hành vi của mình lúc này có chút khác lạ, như thể đang thử nghiệm điều gì đó, nhưng lại không biết rốt cuộc mình đang thử cái gì.
Khi ý thức được điều này, nàng không khỏi thấy bực bội trong lòng.
Thái độ của Vũ lại càng khiến nàng cảm thấy bất lực, như thể không thể nắm bắt được điều gì từ đối phương.
Vũ không biết mình đã nói sai chỗ nào, nhưng nàng nhạy bén nhận ra rằng Tang Du có chút không vui, hơn nữa dường như là vì thái độ của chính nàng mà không vui.
Nàng ngập ngừng, mang theo chút lấy lòng không dễ phát hiện, nói: “Chuyện này… dù ta không thích bọn họ, bộ lạc cũng không thể không giao dịch với họ… Ta nói gì cũng không quan trọng…”
“Ta có nói gì ngươi đâu, ngươi giải thích khô khan cái gì, còn không mau chặt thịt, nồi sắp cháy rồi.”
Vũ nghe vậy, môi mím chặt, không nói thêm gì, nhanh chóng cầm dao bắt đầu băm.
Chỉ vài chục giây sau, nửa con gà rừng đã được chặt ngay ngắn trên thớt.
Tang Du liếc nhìn đôi tay linh hoạt của nàng, lấy một ít mỡ heo làm lớp dầu, sau đó mới đổ thịt gà vào chảo.
Không ngờ lửa quá lớn, dầu quá nóng, gà còn dính nước, vừa cho vào liền bốc lên một ngọn lửa cao ngùn ngụt, dầu nóng bắn ra tứ phía.
Tang Du giật mình hoảng hốt, nhưng ngay khoảnh khắc tiếp theo, Vũ đã nhanh tay kéo nàng ra phía sau, dùng thân mình che chắn, đồng thời cầm lấy cái xẻng đảo nhanh vài lần.
Lúc này, chảo sắt mới ngừng bắn dầu ra.
Cơn hoảng sợ trong lòng Tang Du vừa vơi đi, nhưng ngay lập tức lại dâng lên một cảm giác đau lòng. Nàng nhìn chằm chằm Vũ, lo lắng hỏi: “Ngươi có bị bỏng không?”
Vũ lắc đầu, sắc mặt bình thản.
Tang Du làm sao tin được, nàng liền kéo tay Vũ qua xem thử, quả nhiên trên mu bàn tay đã xuất hiện mấy vết đỏ li ti.
“Có đau không?”
Làm sao mà không đau được? Nếu là nàng, chắc đã khóc mất rồi.
“Không đau, còn không bằng muỗi đốt.”
“Không phải vậy.” Tang Du nắm lấy tay nàng. “Lại đây, ta múc nước cho ngươi rửa một chút, sẽ bớt rát hơn.”
Vũ định từ chối, nhưng nhìn vẻ mặt của Tang Du, cuối cùng ngoan ngoãn buông cái xẻng nấu ăn xuống.
Đến khi hai người ngồi xuống ăn cơm thì đã là nửa tiếng sau.
Miến cây sắn (miến khoai mì) sau khi cắt xong vốn có thể đảo sơ qua dầu là ăn được, nhưng Tang Du cảm thấy làm vậy quá béo ngậy, nên cuối cùng nàng quyết định chần sơ qua nước sôi rồi vớt ra cho vào bát.
Không có nước tương, nàng đành rưới nước luộc gà lên, vừa vặn lại hợp vị.
Vũ mỗi ngày đều phải tuần tra và đứng gác, tiêu hao thể lực không ít, nên ăn uống rất tốt.
Hơn nữa nàng vẫn còn ở độ tuổi 17-18, vẫn được xem như trẻ nhỏ, còn có thể tiếp tục cao thêm, cần tiếp tục bồi bổ.

B?N ?ANG ??C
| BHTT | | EDIT - HO?N | - ? Nguyên Th?y B? L?c ???ng Th? L?nh
General FictionHán Vi?t: T?i nguyên th?y b? l?c ???ng th? l?nh ( c? ki?n ) Tác gi?: ??i Miêu Truy Nguy?t Tình tr?ng raw: Hoàn thành S? ch??ng: 152 ch??ng Tình tr?ng Edit: Hoàn Th? lo?i: Nguyên sang, Bách h?p, C? ??i, HE, Tình c?m, Làm ru?ng, X?y d?ng , M? th?c, H?...