抖阴社区

15.

995 62 5
                                        

Bữa tiệc chúc mừng bộ phim thành công kết thúc trong không khí rộn ràng. Mọi người ai nấy đều vui vẻ vì dự án chuyển thể đã đạt được thành tích ngoài mong đợi. Nhưng giữa tiếng cười nói huyên náo, Soonyoung vẫn không thể rời mắt khỏi Jihoon. Anh chần chừ một lúc lâu rồi quyết định bước tới:

"Jihoon, để tớ đưa cậu về"

Jihoon ngước lên, ánh mắt thoáng qua chút khó chịu: "Không cần"

Soonyoung: Đã muộn rồi. Để tớ đưa cậu về. Nha?"

Jihoon không hiểu sao lòng mình có chút dao động, nhưng anh vẫn giữ giọng điệu lạnh nhạt: "Tuỳ mày"

Hai người đi bộ trên con phố đêm yên tĩnh. Không ai lên tiếng, chỉ có tiếng bước chân xen lẫn với cơn gió se lạnh. Jihoon có hơi khó chịu với bầu không khí này, nhưng cậu cũng không có ý định phá vỡ sự im lặng. Cho đến khi Soonyoung dừng lại, khẽ gọi:

"Jihoon"

Jihoon quay sang, cau mày: "Gì?"

Soonyoung nhìn cậu thật lâu rồi chậm rãi nói: "Xin lỗi"

Jihoon: Xin lỗi chuyện gì?

Soonyoung hít một hơi thật sâu, ánh mắt đầy sự hối hận: "Vì những gì tớ đã làm với Wonwoo. Và cả với cậu"

Không khí trở nên căng thẳng. Jihoon im lặng một lát rồi cười nhạt: "Muộn rồi Soonyoung"

Soonyoung: Anh biết. Nhưng anh vẫn muốn nói ra. Suốt 5 năm qua, không một ngày nào anh không nghĩ đến em, không nghĩ đến những chuyện đã xảy ra

Jihoon bàng hoàng nhìn anh

Soonyoung: Anh đã sai. Đáng lẽ anh nên đứng về phía em và Wonwoo, nhưng anh đã không làm vậy

Jihoon: Bây giờ mày nói những lời này để làm gì? Còn nữa, mày xưng anh với ai? Láo nháo quen thân

"Vì anh muốn em biết rằng anh chưa từng quên em. Năm năm qua anh vẫn luôn nhớ đến em" - Soonyoung nhìn thẳng vào mắt Jihoon

Trái tim Jihoon rung lên một nhịp. Cậu không biết phải phản ứng thế nào trước lời thú nhận bất ngờ này. Soonyoung tiến lên một bước, khoảng cách giữa hai người gần đến mức Jihoon có thể cảm nhận được hơi ấm từ anh

"Tha thứ cho anh. Anh thật sự hối hận, và anh vẫn còn rất yêu em"

Jihoon mở to mắt đầy kinh ngạc: "Từ...từ lúc nào mà.."

Soonyoung: Từ trước tới giờ, anh vẫn dành tình cảm đặc biệt cho em. Nếu em vẫn không thể tha thứ, anh sẽ chấp nhận. Nhưng ít nhất, hãy cho anh một cơ hội để bù đắp

Gió đêm thổi qua, mang theo một sự tĩnh lặng kỳ lạ. Jihoon siết chặt tay, cảm xúc hỗn loạn. Cậu không biết nên trả lời thế nào.

Tha thứ ư?

Cậu đã từng căm ghét Soonyoung đến nhường nào. Nhưng khi nhìn thấy ánh mắt chân thành ấy, trái tim cậu lại không thể thờ ơ. Cậu có thực sự ghét anh sao? Hay sâu trong lòng, cậu cũng đã từng nhớ về anh?

Soonyoung: Jihoonie?

Jihoon: Muộn rồi, tôi về trước đây

Soonyoung không ngăn cản, anh nhìn theo bóng lưng Jihoon thật lâu, ánh mắt chất chứa nỗi buồn.

[MINWON-MEANIE] B? NH? ?IN?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y khám phá b?y gi?