Hơn một tiếng trước.
Ở bên ngoài khu trọ mà Quốc Đạt thuê, Phong đưa mắt nhìn lên dãy nhà ảm đạm và im ắng trước mắt dưới viền của chiếc mũ phớt. Đây là nơi mà đoạn tin nhắn nhắc đến. Cậu mím môi, bàn tay giấu trong túi áo siết chặt lấy con dao bấm.
Quốc Đạt đang ở đây. - Suy nghĩ ấy khiến cho đôi mắt cậu càng thêm lạnh giá.
Cánh cổng dẫn vào khu nhà trọ không khoá, cậu cứ thế lặng lẽ bước vào bên trong, dò số phòng in trên cửa của từng nhà rồi dừng trước một căn nằm áp chóp trên hành lang tầng hai. Nhưng cậu mới giơ tay gõ lên cánh cửa một cái đã thấy nó nhẹ nhàng hé ra một khoảng.
Cửa... không khóa?
Phong có hơi bất ngờ, cậu cẩn thận kiểm tra xung quanh, xác nhận không có ai lảng vảng gần đây mới dùng cùi chỏ đẩy cửa rộng thêm một chút. Căn phòng tối om, ánh sáng mỏng và yếu ớt của mặt trăng bỗng sáng lên kì lạ, đè lên bóng cậu mà chiếu rọi một khoảng nhỏ của gian phòng, một vệt gì đó màu đen đen như máu dính ốp trên mặt sàn, đã thế còn rất mới. Không có một ai trong này.
Phong ngây cả người, mắt cậu híp lại quét nhanh qua nơi ở khiêm tốn này.
Bừa bộn.
Như mới có một trận ẩu đả ở đây.
Đúng lúc đó, một loạt các tiếng bước chân và rì rầm trò chuyện áp sát nơi cậu đang đứng. Phong theo phản xạ giật mình lùi ra xa khỏi căn trọ thuê nhưng chậm mất rồi, hai tên dáng dấp khả nghi đã bước tới, bọn chúng được giao nhiệm vụ đến đây để thu dọn hiện trường. Sáu con mắt nhìn nhau đầy sửng sốt, hai tên kia lắp bắp chỉ vào cậu.
"Thằng ranh con này..."
Mẹ nó!
Phong nở nụ cười thân thiện tiêu chuẩn với cả hai rồi thình lình xô vào bọn chúng, lách qua khoảng trống giữa hai tên để chạy xuống cầu thang nhưng bọn chúng đã nghiến răng, tung hết sức ngáng chân cậu khiến cho cậu thanh niên đang có đà chạy loạng choạng nhào vào lan can sắt tầng hai. Tận dụng lúc cậu đang bị choáng liền dùng khuỷu tay đập mạnh vào gáy cậu.
Sau khi lấy lại được ý thức, Phong phát hiện mình đang nằm ở một nơi xa lạ, hai tay bị trói ra sau lưng bởi một sợi dây thừng, chân cũng vậy.
Thôi nào! Đây có phải là phim đâu!
Phong lắc đầu, chật vật mất một lúc để điều hoà lại khí thở và quen dần với cơn đau buốt tê dại ở sau gáy. Mắt cậu đã có thể thích nghi với bóng tối, nhìn qua một lượt cũng có thể đoán rằng nơi này là một nhà kho cũ. Phải, là một nhà kho.
Cậu bị bắt tới đây. Phong không nghĩ cú huých của mấy tên gầy gò kia đủ mạnh để cậu ngất trong một khoảng thời gian dài nên nơi này chắc vẫn nằm trong địa phận Hà Nội thôi.
Tuấn Phong khó chịu ho khan mấy tiếng, cố gắng di chuyển đến sát vách tường bẩn thỉu đang tróc vôi để có thể chống người ngồi dậy, lắc lắc thân trên để chiếc dao bấm rơi ra khỏi túi áo.
Đây rồi! May bọn chúng không lục lọi đồ của cậu.
Phong nghiêng người chộp lấy con dao, dùng nó cắt bỏ thứ đang trói chặt mình. Dây thừng quá to, lưỡi dao lạnh lẽo chẳng biết đã lia qua tay cậu mấy lần, nhưng sau một hồi cật lực, chiếc dây thừng cuối cùng cũng chịu nới rộng ra và kêu lên một tiếng đứt "phựt".

B?N ?ANG ??C
[Full] Tiên N? Má H?ng
RomanceTên truy?n: Tiên n? má h?ng. Tác gi?: Kim Di?p Th? Di?p (Bút danh c?: Ngó Sen Xanh). Th? lo?i: nam x n?, tình c?m, l?ng m?n, t? tr??ng h?c ??n tr??ng thành, g??ng v? l?i lành. Gi?i thi?u truy?n: Lê Minh Ch?u x Nguy?n Tr?n Tu?n Phong. Minh Ch?u b? m?...