抖阴社区

Ch??ng 72: Toà tuyên án

617 46 15
                                        

(Phiên toà dưới đây dựa trên sự tưởng tượng của tác giả, không liên quan hay lấy cảm hứng dựa trên bất kỳ phiên toà nào ngoài đời thực.

Tác giả không phải là người trong chuyên ngành nên ngôn ngữ, từ ngữ chuyên ngành, thông tin, quy trình toà án sẽ có sự sai lệch, khác biệt với những phiên toà có thật.

Chương truyện được viết dựa theo quá trình tự tổng hợp, thu thập thông tin của tác giả, không có giá trị tham khảo và đối chiếu với thực tế.)

***

Phan Minh Thư là trợ lý thư ký của Châu, và chính cô ta cũng là người đã đệ đơn tố cáo cô, là nhân chứng được công tố viên lựa chọn để tham dự phiên toà.

Ngày xét xử vụ án của Lê Minh Châu diễn ra còn chưa đầy hai ngày nữa.

Chín giờ đêm, tại nhà riêng, Minh Thư đi lại quanh căn phòng ngủ, nhìn vào những tờ giấy ghi những gì mình phải nói ở phiên toà trên mặt bàn rồi cắn móng tay nhẩm đi nhẩm lại trong đầu.

Ngày mai phải trót lọt.

Mục tiêu của cô ta là dìm Châu đến mức cô không thể thoát được khỏi bản cáo trạng.

Tường Lộc đã hứa hẹn và đưa trước cho cô ta một nửa số tiền rồi. Sau khi vụ này kết thúc, cô ta có thể thanh toán được toàn bộ số tiền nợ.

Mẹ kiếp.

Vì bị bọn chủ nợ quấy phá do cô ta không thể trả nổi tiền cá cược, người chồng kia đã đánh cô ta một trận thừa sống thiếu chết rồi bế con trai ra nước ngoài. Cô ta không vòi được tiền chồng, cũng không nơi nào cho vay nợ cả.

Tình cảnh cực kỳ túng quẫn.

Đúng lúc đó thì Tường Lộc xuất hiện và đưa ra một lời đề nghị. Kế hoạch ông ta đã vạch ra sẵn, chỉ cần cô ta làm theo, giúp ông ta hạ một người là sẽ có tiền.

Mẹ kiếp!

Minh Thư nghĩ đến việc mình sẽ đẩy một người vô tội vào cảnh tù đày liền xanh mặt, nhưng rồi lại nghĩ, thân mình lo còn không được thì sao đã nghĩ cho người khác? Với cả Minh Châu giàu như vậy, còn quen được với cả tổng giám đốc Khải Nguyên thì chắc sẽ chạy được tiền cho bộ tư pháp để giảm nhẹ tội thôi.

Cô ta chỉ là một con nghèo. Con nghèo thì sinh ra vốn đã khổ hơn những kẻ kia rồi, chúng gặp chút khó khăn thì đã sao?

Chỉ tập trung vào bản thân thôi.

Minh Thư ngầm đồng thuận, đi đến bàn làm việc rồi cầm tờ giấy lên, đọc lại lời khai mà mình sẽ phải nói trước toà.

Bỗng cửa căn hộ vang lên các tiếng gõ nhẹ.

Cô ta chột dạ giấu vội đống giấy tờ này đi, len lén tiến đến cửa ra vào và thận trọng nhìn qua lỗ mắt mèo. Là bà cô già nhà hàng xóm.

Muộn thế này rồi, bà ta còn sang đây gõ cửa làm cái gì?

"Chào bà ạ."

"Minh Thư hả? Hồi chiều cháu không có ở nhà nên người giao thư đưa cái này bà cầm hộ, giờ mới nhớ ra để trả cho cháu."

[Full] Tiên N? Má H?ngN?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y khám phá b?y gi?