抖阴社区

Ch??ng 53

435 18 1
                                        

 Chương 53: nhà mới

Sau đó hình như còn nói rất nhiều, nhưng đã không nhớ rõ ràng.

Thẩm Niệm được Yến Chỉ Hành ôm vào lòng, phía sau là mặt bàn bằng gỗ lạnh lẽo.

Không gian nhỏ hẹp mà an toàn, hàng mi khẽ rũ xuống, cuối cùng chậm rãi khép lại, trước mắt hiện ra một mảng bóng tối mịn màng.

Yến Chỉ Hành liền dừng lại, hắn cẩn thận nhìn Thẩm Niệm rất lâu, nghe tiếng hô hấp đều đặn của cậu, rồi sau đó mới bế người lên, đi vào phòng tắm.

Nước ấm áp lan tỏa, Thẩm Niệm vô thức rụt người, nép vào lòng Yến Chỉ Hành.

Quả thật là bị hắn khi dễ thảm, lòng bàn tay chạm vào nơi ấy vẫn còn run rẩy theo bản năng.

Thật ngoan ngoãn, nhưng lại không giống đêm qua.

Yến Chỉ Hành bế cậu lên, vén chăn nhét vào, cẩn thận chỉnh góc chăn, đặt lên trán Thẩm Niệm một nụ hôn.

"Ngủ ngon."

Chỉ là, khi hắn rời đi, vạt áo lại truyền đến một lực kéo nhẹ nhàng.

Là Thẩm Niệm giữ chặt hắn, đôi mắt còn chút mê man hé mở, sương mù mông lung nhìn hắn, giãy giụa muốn ngồi dậy.

Yến Chỉ Hành bất đắc dĩ, đành phải nằm xuống theo, ôm người vào lòng, da thịt chạm nhau hơi ấm liền truyền tới.

Hương vẫn còn cháy, thỉnh thoảng lại có tiếng tro tàn rơi xuống lách tách, một mùi hương làm người an tâm.

Sau đó, căn phòng chìm vào một mảnh tĩnh lặng.

Ngày thứ hai tỉnh lại, bắp đùi vẫn còn hơi đau nhức, Thẩm Niệm rầm rì không muốn dậy, Yến Chỉ Hành cũng rất chiều cậu.

Cho đến khi người đàn ông đưa tay, nhẹ nhàng nắm lấy vùng thịt mềm mại kia, còn nghiêm trang nói muốn giúp Thẩm Niệm xoa bóp.

Thẩm Niệm hoảng sợ, cậu còn nhớ rõ lần trước nơi này bị thương, Yến Chỉ Hành đã mượn danh "xoa thuốc" để làm gì!

Nhưng bàn tay hữu lực kia đã nắm chặt lấy cậu, hơi lún vào vùng thịt mềm mại, tạo thành một vũng nước nhỏ mê người, lại ửng lên một chút hồng nhạt.

Lòng bàn tay hơi dùng một chút lực, chua xót và đau đớn, còn kèm theo một chút ngứa ngáy dâng lên, Thẩm Niệm cuối cùng không nhịn được, đưa tay đẩy Yến Chỉ Hành ra, giọng nói mang theo run rẩy, "Không cần, em không đau."

Nhưng đã muộn rồi.

Yến Chỉ Hành nói: "Không thể sợ thầy giấu bệnh."

"Niệm Niệm, nhẫn nại một chút."

—— Cái này tính là cái gì chứ?!

Nhưng cảm giác kỳ lạ truyền đến từ nơi bị thương quá mức mãnh liệt, mà thể lực của cậu và Yến Chỉ Hành chênh lệch quá xa, sự phản kháng yếu ớt kia chẳng đáng là bao, chỉ có thể phí sức vô ích, cuối cùng đành mặc người nắn bóp.

Cẩn thận nghĩ lại, dường như cũng không có gì không đúng, dù sao cũng là Yến Chỉ Hành gây ra, vậy nên hiện tại để Yến Chỉ Hành xoa bóp cho mình cũng rất bình thường...

B? ??i L?o C? Ch?p Ki?u D??ng - Tr??ng Kh?n Xu?n K?N?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y khám phá b?y gi?