- Không sao, cứ dùng đi, ngươi cần nó hơn ta.
Thái Hanh vội ôm lấy đôi bàn tay nhỏ hơn mình, áp lên má:
- Lạnh thật đấy!
Thái tử giấu đi hàm răng đang run cầm cập vì lạnh, thở ra một làn khói trắng:
- Ừ, lạnh thật. Nhưng mà chưa đánh đuổi lũ giặc Kê Lạp ra khỏi bờ cõi, ta nhất quyết không quay trở về.
Nghỉ ngơi một chút, lại điên cuồng hành quân tiến về biên ải.
Giặc Kê Lạp nghe tin thám báo rằng địch đã sắp tới nơi, liền vội vàng dựng phòng tuyến vững chãi. Lại cử ba quân tướng sĩ lên đường chặn đường tiến công của địch, làm giảm nhuệ khí của đoàn quân nước Long Bình.
Vì là đầu năm mới, lại muốn khao quân ăn Tết trước khi ra trận nên toàn quân ăn uống linh đình một bữa.
Nói là linh đình vậy thôi, nhưng thực chất chỉ là cơm trắng với đậu phộng rang cháy, ăn kèm với dưa chua và tương đậu. Sang nhất là một đĩa thịt nai rừng nướng to đùng, mà mất bao mũi tên mới có được. Thêm mấy vò rượu gạo ngon lành mua ở thị trấn gần đó, toàn quân cứ say sưa hát hò suốt đêm dài.
Thái Hanh thân là tướng sĩ, được chọn để nối nghiệp phụ thân sau này, ấy vậy mà tửu lượng lại rất kém, chỉ vài chén thôi là đã chuếnh choáng rồi. Hắn trở về trướng của mình, nơi có Chính Quốc đang say giấc.
Y lần đầu tiên ra trận hẳn cũng chưa thể thích ứng, mấy ngày không ngủ như vậy hẳn đã rất mệt rồi. Thái Hanh nhìn người đang nằm trên sàng, nhẹ mỉm cười. Bàn tay thô ráp vì chinh chiến ôn nhu vuốt mái tóc đen dài của Chính Quốc. Lại chẳng thể kìm được bản thân mà dịch chuyển tay chạm đến gò má cao. Hắn cúi đầu, hôn nhẹ lên đôi mắt to tròn đang mệt mỏi nhắm nghiền, rồi tiếp tục rời xuống hôn lên vết sẹo nhỏ nơi gò má do ngày bé chơi kiếm tre không may quẹt phải. Dừng lại một chút, Thái Hanh quyết định rời xuống sâu hơn, hôn lên đôi môi hồng nhuận đang khép hờ. Hắn nhẹ nhàng nhấm nháp hương vị ngọt ngào nơi đầu môi của Chính Quốc.
Hơi men trong người khiến hắn chẳng thể kiềm chế nổi mình, tham lam muốn khảm cả người nhỏ hơn kia vào mình, muốn chính mình khắc ghi thật kĩ khoảnh khắc đẹp đẽ này. Cứ thế cho đến khi Chính Quốc có điểm không thoải mái cựa quậy người mới nhẹ nhàng tách ra. Thái Hanh thổi tắt ngọn đèn dầu, ngả người xuống bên cạnh Chính Quốc rồi ôm trọn y vào lòng cùng đi vào mộng đẹp. Trăng sáng ngự trị trên trời cao khuyết một mảnh, tựa như mảnh tình ai chẳng vẹn toàn mà khuyết mất nửa kia. Vậy liệu khi rằm đến, tình có tròn như trăng?
_____
Hành quân thần tốc, cuối cùng cũng đặt chân tới biên ải. Nơi đây cảnh vật xác xơ, gió thổi lạnh buốt. Thái Hanh được giao nhiệm vụ cùng Chính Quốc dẫn đầu, mang theo mấy vạn quân sĩ đi trước dẹp đường thì đụng ngay mặt tướng sĩ Kê Lạp - Triệu Vân Hầu.
Kim Thái Hanh mắt sáng tựa đại bàng, mày sắc như mũi kiếm, tay lăm lăm thanh đại đao, chỉ thẳng về phía họ Triệu.
- Triệu tướng quân, mau nhường đường.
- Ta vâng lệnh quốc vương Kê Lạp, đứng chờ ngươi ở đây đã lâu, kẻ ngông cuồng như ngươi mới phải nhường đường cho đại quân tiến đánh.

B?N ?ANG ??C
L? | 抖阴社区
FanfictionTác ph?m thu?c quy?n s? h?u c?a STTK. Vui lòng kh?ng ??ng l?i, chuy?n ver ho?c làm b?t c? vi?c gì ?nh h??ng ??n quy?n s? h?u tác ph?m c?a team. - STTK | WRITE - Bìa: Design by Mint.
Ch??ng 9
B?t ??u t? ??u