抖阴社区

27_H?u cung c?a V?n Th??c s?p cháy l?n.

29 7 0
                                        

Diệp Kiều xem kịch chưa được bao lâu liền thấy không xa có động tĩnh truyền tới. Mặt đất rung động theo kiểu cực kỳ quen thuộc, vẻ mặt của Đoạn Hoành Đao thay đổi, "Yêu thú tới."

"Mười mấy con."

Lời vừa ra đã thấy một hồi đất trời rung chuyển. Mười mấy con yêu thú tung móng vuốt phóng thẳng tới chỗ bọn họ. Mục tiêu của bọn nó nhìn qua rất rõ ràng, tất cả đều nhắm thẳng tới Diệp Kiều.

Nàng phản ứng rất nhanh, lập tức dẫm kiếm chạy.

Mặc dù không rõ tại sao bọn nó đuổi theo nàng, nhưng thấy loại tình huống này thì cứ chạy trước đã.

Mộc Trọng Hi và Đoạn Hoành Đao sau lưng thấy vậy cũng nhanh chóng theo sau.

"Cmn, đám yêu thú này điên rồi à?"

Đoạn Hoành Đao đứng trên thân kiếm của Mộc Trọng Hi. Hắn vừa quay đầu nhìn đã không nhịn được mở miệng chửi thề.

Chúng rượt đuổi không tha y như chó thấy xương, gắt gao rượt phía sau như thể có chết cũng phải cắn được một miếng thịt trên người bọn họ vậy.

Diệp Kiều quay đầu nhìn đám yêu thú đang đuổi theo phía sau. Nàng đột nhiên nghĩ tới lý do yêu thú bạo động lần này còn chưa rõ, mang tâm thế nghi ngờ cầm Cướp Của đang treo bên hông giơ lên cao.

Quơ nhẹ một cái trước mặt đám yêu thú kia.

Chưa tới một giây sau bọn nó càng điên cuồng hơn.

Diệp Kiều, "Hiểu rồi."

Hóa ra không phải đuổi theo nàng, mà là đuổi theo cây gậy trong tay nàng à?

"Vl rốt cuộc cây gậy của ngươi là loại đồ vật gì? Quỷ dị dữ vậy." Đoạn Hoành Đao cũng chú ý tới động tác của nàng, thì thào, "Trên bảng Linh khí cũng không có nhắc tới dạng Linh khí này nha."

Diệp Kiều gật đầu, "Cảm giác rất đáng giá, bằng không yêu thú cũng không rượt theo nhiều đến thế."

"..." Hóa ra ngươi chỉ quan tâm vấn đề nó có đáng giá hay không à.

Nàng hơi xúc động, "Bao nhiêu năm sống trên đời, lần đầu tiên được nhiều người theo đuổi như thế."

Con chim đỏ bị bọn họ bắt được còn đang bị trói lại ở trên cây, trên người nó còn dán bùa Ẩn thân. Trong thời gian ngắn sẽ không có ai chú ý tới nó, Diệp Kiều tính lúc sau trở về lại đem nó đi.

.....

Đám yêu thú kia tu vi không cao nên chúng khó lòng đuổi kịp bọn họ. Chờ tới khi không còn nhìn thấy bóng của bọn nó, Mộc Trọng Hi mới thả Đoạn Hoành Đao từ thân kiếm xuống dưới.

Đoạn Hoành Đao nhẹ nhàng thở ra một hơi, quay về hướng Diệp Kiều chắp tay cảm tạ, nở một nụ cười nhiệt tình, "Đa tạ các ngươi đã hỗ trợ. Ta về trước."

"Đám sư huynh của ta lúc này chắc đã tới thành Vân Trung, ta phải nhanh chóng tìm bọn họ tụ hợp."

"Các ngươi tới vì bí cảnh mấy tháng sau sao?" Mộc Trọng Hi gật đầu, mặc dù không rõ thân phận của Đoạn Hoành Đao nhưng chắc chắn việc hắn tới đây hơn phân nửa vì đại bí cảnh.

Ti?u S? Mu?i R? Ràng R?t M?nh, Nh?ng L?i Quá T?u H? [edited]N?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y khám phá b?y gi?