"Đúng rồi, Vân Thước đâu?" Minh Huyền vỗ trán, đột nhiên nhớ ra hình như bọn họ để sót một người.
Hiện tại tất cả mọi người đang trong cuộc họp, trừ bỏ cặp đôi mất tích là Diệp Thanh Hàn với Tống Hàn Thanh ra, hình như còn Vân Thước dạo này đến cái bóng cũng không thấy.
"Ồ." Miểu Miểu hé mắt, cũng không biết nên nói gì, "Lại không thấy nàng à?"
Tư Diệu Ngôn lạnh nhạt, "Trước đó ta từng chứng kiến nàng đi kề cận với một người nam nhân tu vi hơn ta rất nhiều."
Nàng đã đạt trung kỳ Kim Đan, cao hơn chỉ có thể là Kim Đan hậu kỳ trở lên, Tư Diệu Ngôn giờ muốn tìm Vân Thước cũng phải ước lượng lại coi có khả năng đưa chính bản thân vào hố lửa hay không nữa.
Mộc Trọng Hi nhịn không nổi liếc phía Tô Trạc, chỉ cảm thấy trên đầu hắn sắp mọc cặp sừng hươu dài tám mét rồi, "Ong bướm bên cạnh sư muội ngươi nhiều ghê ha."
Mặt Tô Trạc cũng tái xanh, quật cường giải thích: "Tiểu sư muội còn trẻ người non dạ."
Minh Huyền xíu nữa là liếc xuyên thủng hắn luôn, "Ồ đúng đúng đúng, đám phù tu chúng ta lê cái thân tàn đi bày trận, còn nàng chạy đi tìm tình yêu cuộc đời."
"Quả là đúng người đúng việc nhỉ."
Bận như điên mấy ngày rồi mà lỡ cái phần thưởng cuối lại rơi vào tay đám người Nguyệt Thanh tông, chắc Minh Huyền nôn mửa tại chỗ cho bọn hắn xem luôn quá.
Nhưng khen thưởng như thế nào là việc của các trưởng lão.
Minh Huyền cảm thấy nếu nhiệm vụ này không có gì bất ngờ xảy ra thì khả năng khen thưởng thuộc về Nguyệt Thanh tông khá cao. Không nói tới chuyện Tống Hàn Thanh mất tích còn Vân Thước mê trai bỏ việc, thì đám phù tu bọn họ xác thật đợt này khá hữu dụng.
Lại liên tưởng đến vị thánh nữ Ma tộc tu vi Nguyên Anh kỳ kia, mấy người Trường Minh tông càng thấy vô vọng. Ai cũng không muốn nỗ lực, cả đám gục xuống bàn thở ngắn than dài.
Giờ biết lấy cái gì để thắng hả trời, hoàn toàn không có tia hy vọng nào hết.
......
"Ta vẫn cảm thấy có gì đó sai sai. Mấy tên thân truyền đào tẩu kia cũng chả có động tĩnh gì, ngươi không cảm thấy Thánh nữ bọn họ xuất hiện quá đúng lúc sao?"
A Đại lắc đầu, thần sắc thâm trầm: "Vừa rồi ta cảm giác được có linh khí dao động."
Bên kia Diệp Kiều mới vừa phá được ảo cảnh của Sơn Hà đồ. Trong khoảnh khắc ảo ảnh tan vỡ, đột nhiên nàng nghĩ nhân cơ hội này để củng cố niềm tin của đám Ma tộc cũng khá tốt, vì thế trước một giây ảo ảnh vỡ vụn, Diệp Kiều cố ý tiết lộ một tia linh khí.
"Thánh nữ, vừa rồi đã xảy ra cái gì vậy ạ?" A Đại thần sắc khẩn trương, vội vàng hỏi Diệp Kiều.
Diệp Kiều ngước cằm, mặt vô cảm: "Vừa rồi có người dùng Sơn Hà đồ để vây khốn ta."
Sơn Hà đồ?
Tuy là Ma tộc dốt đặc cán mai về đám pháp khí cũng đã từng nghe danh Sơn Hà đồ, đứng thứ ba trong bảng Linh Khí.

B?N ?ANG ??C
Ti?u S? Mu?i R? Ràng R?t M?nh, Nh?ng L?i Quá T?u H? [edited]
General FictionTác gi?: C?ng chúa kh?ng v? nhà. Tên khác: Nh? n?m l??i, ta c?u c? t?ng m?n. Tr?ng thái: ?ang sáng tác. L?ch ??ng: M?i l?n 1 ch??ng, tu?n 6 ch??ng ngh? ch? nh?t. Gi?i thi?u: M?i ng? có m?t gi?c, Di?p Ki?u t?nh l?i li?n th?y b?n th?n xuyên vào sách...