抖阴社区

4

202 24 11
                                    

_bé con, ôm lâu như thế rồi vẫn chưa đủ sao?

_ưmm~

cả người em chui rúc vào lòng gã, bình thường em chẳng mấy khi nũng nịu, có lẽ là do một tuần rồi mới được gặp lại gã.

em mạnh miệng như vẫn biết nhớ.

_em nhớ tôi à?

_chú đi mà ngủ rồi mơ nhé

bác sĩ Choi chính là thấy em vừa giống mèo nhỏ vừa giống cún con, mèo nhỏ chảnh choẹ trong lời nói cún con dính người trong hành động, cúi người hôn lên môi em gã thủ thỉ. "một tuần đi công tác tôi không có hề bước chân vào bar lần nào đâu đấy".

cứ tưởng nói như thế sẽ được tiểu yêu tinh thưởng cho gì đó ai ngờ em ta là phán cho câu xanh rờn.

_ai mà biết được, với cả đâu phải chỉ có vào bar mới tìm được tình một đêm, lỡ đâu chú đến chỗ khác, cũng đâu phải là không thể?

đùa đấy hả? em dứt lời gã cảm tưởng như bản thân vừa ăn phải cái bánh nếp dẻo và giờ nó đang dính chặt ở cổ họng chẳng tài nào nuốt xuống được. "em thử nói lại xem?", "tôi nói, Ai Mà Biết Được Có Thật Sự Là Ngoài Tôi Ra Chú Chẳng Còn Ai Đâu Chứ".

lời nói vừa dứt em đã bị gã chặn họng, cái hôn như để gã trút hết toàn bộ tức giận và oan ức, không nhân nhượng, không để tiểu yêu tinh kịp thở gã ghì cơ thể em dưới thân tay trái kìm chặt hai tay em trên đỉnh đầu tay phải giữ lấy một bên mặt không cho em cơ hội né tránh.

_ranh con, để tôi cho em biết một tuần này tôi có qua lại với ai hay không nhé

chân em bị lực mạnh từ người kia ép tách ra cho bằng được, này từ từ đã, bác sĩ Choi là đang tức giận vì cái gì vậy? "tôi đùa, tôi đùa mà, chú làm tôi sợ đấy", "đùa, nhưng tôi đâu có đùa với em, em dám nghi ngờ sự trong sạch của tôi giờ lại bảo đang đùa?". gã nói, tay thuần thục cởi bỏ chiếc áo sơ mi của mình.

một tuần rồi, tất nhiên là em cũng muốn cùng gã thân mật. nhưng gã cứ thế này, quả thật ít nhiều cũng cho em sợ.

_chú, bao đâu?

_bao?

gã tròn mắt hỏi lại, gã tưởng sau hai lần chơi trần trước đó thì đã không cần tới bao nữa rồi, ấy vậy mà bây giờ em lại đòi là thế nào? "aaa, không có thì chú đừng mơ mà chạm vào tôi" em nói, tay không quên che cơ thể lại.

_bé con, chẳng phải hai lần trước đều ổn sao, em cũng có mang thai đâu

_NHƯNG AI MÀ BIẾT ĐƯỢC, LỠ CÓ THAI......lỡ có thai thì chú có chịu trách nhiệm không?

phải, nhưng ai mà biết được, giọng em nhỏ dần nhỏ dần đến cuối cùng không dám đối diện trực tiếp với gã. chịu trách nhiệm ấy à? gã ngẫm nghĩ một lúc lâu, từ lúc bước vào mối quan hệ này đến nay đây lần đầu tiên em đòi hỏi gã chịu trách nhiệm với mình, rồi chẳng biết vì sao gã bật cười thành tiếng.

không phải là cười chế giễu, là cười vì thấy tiểu yêu tinh có chút.....đáng yêu.

_nếu em có thể chấp nhận được việc tôi là ông chú lớn hơn em mười lăm tuổi, và cả việc....tôi có thể sẽ chết trước em năm mười năm, việc chịu trách nhiệm, tôi không chối bỏ

Yeongyu | omega c?a bác s? Choi b? tr?n r?iN?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y khám phá b?y gi?