căn phòng khách quen thuộc với chiếc tivi đang được phát, Choi Beomgyu tay cầm hộp bánh gạo cay ăn không ngưng miệng, mắt dán chặt vào bộ phim hoạt hình, từ khi có em bé đến giờ em luôn ăn những món không chua thì cũng cay, em biết nó không tốt, nhưng những món thanh đạm em ăn vào thấy nhạt miệng lắm.
_ơ ba, sao lại tắt tivi của con?
ủy khuất nói, em nhướn người muốn giành lại điều khiển từ tay ba, vậy mà chỉ thấy ông mặt lạnh thẳng tay ném nó sang chiếc ghế sofa khác.
không để em kịp hiểu cũng không để em kịp nói năng gì, giọng ông tra hỏi, "con có gì muốn nói với ba không?", lời ông vừa dứt em cảm nhận được luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng, nuốt ngụm nước bọt em tỏ vẻ không hiểu.
_con không có, sao ba hỏi gì lạ vậy?
thấy con trai vẫn che giấu khuôn mặt ông hơi ngẩng cao như đang cố kìm nén cơn tức giận, tay ông run run lấy từ trong túi áo ra lọ thuốc thủy tinh với tem nhãn màu trắng hồng đẩy đến trước mặt em.
ừ thì cũng chỉ là thuốc thôi ấy mà, biết đâu do em không khỏe.
nhưng em không khỏe thì cũng đâu thể mua thuốc bổ dành cho người mang thai.
_b ba....con....
_Choi Beomgyu, ba dạy con như thế này có đúng không?
em sợ đến mức mếu máo, biết rằng sẽ không thể giấu ba mẹ mãi, nhưng em cũng không nghĩ là nhanh như thế đã bị phát hiện, em thử níu lấy tay ba ấy nhưng lại bị ba gạt ra đầy tức giận, "ba cho con cơ hội nữa, cái thai này là của ai?".
em bối rối liếc mắt nhìn mẹ, xem ra lần này mẹ cũng chẳng thể đứng về phía em nữa rồi, cũng phải thôi, em mới từng tuổi này lại dám làm càng như thế.
_con....con....là con với một người bạn cùng trường
_vậy thì con gọi cậu bạn đó cho ba nói chuyện
_con...ba ơi
tiếng thút thít từ ban nãy chuyển dần sang tiếng nấc lớn, em thực sự mất bình tĩnh rồi, ba bảo gọi em biết phải gọi cho ai, "ba ơi, con và cậu ấy không hẹn hò, chỉ là con lỡ trong một lần chúng con say", "không hẹn hò nhưng khiến con có thai thì không cần chịu trách nhiệm sao? mau gọi đi".
nhìn nét mặt của con trai ông không đọng lại chút xót xa, thì bởi cũng phải, Choi Minhee tự hào về con trai thế nào ai mà không biết, giờ nó lại dám chưa kết hôn đã to bụng, ông còn đủ bình tĩnh ngồi đây hỏi chuyện là còn cho nó cơ hội, vậy mà nó lại hết nói dối lần này đến lần khác.
cái gì mà lỡ đi quá giới hạn với bạn cùng trường trong lúc say, có mà nó đi quá giới hạn với bạn cùng trường thuở trước của ông.
_Choi Beomgyu, hay là con muốn ba gọi Choi Yeonjun đến đây nói chuyện?
sau câu nói này của ba ánh mắt em chìm vào vô định, ra là ba đã biết ngay từ đầu, chỉ là ông muốn hỏi dò, rõ ràng có thể giải quyết bằng cách thú nhận, nhưng em lại chọn nói dối, em khiến ba giận lại càng thêm giận.
_ba.....
_con còn xem lão già này là ba sao?
có lẽ từ nhỏ đến lớn đây là lần đầu tiên ba có thái độ và cách ứng xử này với em, cành vàng lá ngọc của ba chỉ cần rơi một giọt nước mắt ba đã xót dạ mà nuốt lời trách mắng ngược lại xuống bụng, ấy thế mà hôm nay em khóc đến mặt mũi đỏ bừng rồi mà ba vẫn dửng dưng thể không có gì to tác.

B?N ?ANG ??C
Yeongyu | omega c?a bác s? Choi b? tr?n r?i
FanfictionChoi Beomgyu vì m?t s? hi?u l?m mà tránh m?t bác s? Choi dù b?n th?n ?ang mang thai con c?a anh ta, r?i trong m?t l?n ?i khám thai ??nh k?, em v? tình g?p l?i ng??i này, bác s? khoa s?n Choi Yeonjun