Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.
Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.
_
_anh là cha nhưng lại không thể bảo vệ con mình, má nó, khốn thật, như thế mà cũng dám tự xưng là cha sao?
gã bật cười, ánh mắt trống rỗng, ngồi trong căn bếp với chục lon bia lăn lóc khắp nơi.
là khi mà nỗi đau không còn có thể thể hiện qua hai hàng nước mắt, nó được gọi là nỗi đau lớn nhất.
nỗi đau và sự bất lực mà một người cha phải trải qua.
một người cha là bác sĩ khoa sản nhưng khi biết tin con mình gặp phải vấn đề bất thường thì lại không thể làm gì hơn ngoài việc ngồi đây như một con sâu nghiện rượu.
_em trốn kỹ như thế là muốn cả đời này không gặp anh nữa sao?
_đủ rồi Choi Yeonjun, mày biết không, nếu tao là em ấy và nhìn thấy mày trông bộ dạng như bây giờ thì chắc là tao phải cảm thấy may mắn lắm, may mắn vì đã bỏ trốn khỏi được một tên như mày đấy
_mày im đi, mày thì biết cái gì mà nói?
gã ném lon bia đang uống dở ra xa, mắt mở trừng trừng khó khăn đứng dậy, vậy mà thoáng cái đã có thể túm lấy cổ áo Choi Soobin.
đối diện với cơn thịnh nộ vô cớ, hắn vẫn giữ được sự bình tĩnh cho bản thân, không nhanh không chậm, bắt đầu nói, "mày đấy, mày đã sai từ lúc để cho bạn gái cũ vào nhà rồi, mày ngu vãi, mày nghĩ cô ta thực sự rảnh đến mức đến tận nhà chỉ để mời mày miếng bánh à? nếu hôm đó Beomgyu không đến và thức tỉnh chút lý trí ít ỏi còn sót lại trong mày thì ai mà biết được chuyện gì đã xảy ra, rồi thì mày phải cưới cô ta, rằng Choi Yeonjun khiến cho hai omega mang thai, nhưng chịu trách nhiệm thì chỉ có thể là một, và người đó là omega mà bản thân đã hết yêu từ lâu, thay vì người thương hiện tại".