.
.
.hôm nay là cuối tuần nên chỗ gửi xe của rạp chiếu phim người vào người ra đông kịt. phải thừa nhận nơi đây như chốn cho con người ta thoả sức ăn mặc theo sở thích khi mà đi mười bước chân đã thấy sáu phong cách thời trang khác nhau.
mà nói đâu cho xa, kể cả người đang đứng cạnh em đây, bác sĩ Choi Yeonjun quả thật là có gu ăn mặc không tồi chút nào.
_đi xem phim thôi mà chú chưng diện đến mức này cơ à?
_tôi như thế là để đẹp mặt ai?
gã vừa dứt lời em liền trừng mắt tỏ thái độ tức giận.
_buồn cười, tất nhiên đẹp chú chứ chẳng nhẽ chú mặc lại đẹp tôi?
thật ra là tiểu yêu tinh hiểu ý gã cả đấy, chỉ là em vờ như không hiểu thôi, em thì đâu lạ gì cái văn này nữa.
cái văn mà mẹ em vẫn hay thường nói với chồng mỗi lần ông ấy than phiền rằng bà sửa soạn quá lâu.
_Beomgyu, chúng ta....
_oẹ
tay cầm bắp tay cầm nước đang đứng đợi đến suất chiếu phim gã lại được phen ngớ người vội bỏ lại đồ ăn thức uống trên bàn chạy theo em vào nhà vệ sinh.
trông em nôn đến chảy cả nước mắt gã nhăn mặt đưa tay vỗ nhẹ lên lưng em. "sao thế?", "mùi bắp rang bơ nồng quá, em khó chịu lắm", Choi Beomgyu nói, giọng nhõng nhẽo hết mực.
đứa nhỏ này rốt cuộc là bị cái gì được nhỉ? gã xoa đầu em suy nghĩ.
khổ nỗi em một mực không muốn đến bệnh viện, đứa nhỏ này cái gì cũng giỏi, giỏi nhất là làm khó gã.
_Beomgyu này....
_không nhé, tuyệt đối không có bệnh viện gì đâu đấy, vả lại hôm nay là cuối tuần
_ủa bé, bé nói như thể cuối tuần thì cả cái nước hàn quốc này sẽ tự dưng khỏe mạnh từ già đến trẻ nên là bệnh viện cứ yên tâm đóng cửa đi vậy, à mà thật ra nói như em cũng không phải là sai, có bệnh viện cuối cùng chỉ nhận cấp cứu nhưng cũng có bệnh viện nhận khám bệnh cuối tuần mà
luyên thuyên dài dòng như thế tóm ý lại là muốn nói cuối tuần thì bệnh viện vẫn làm việc thôi chứ gì? cứ hễ mỗi lần nhắc đến chuyên ngành là gã lại nói không biết mệt, gã muốn nói cũng chẳng thèm hỏi coi em có muốn nghe không.
tưởng tượng đến cảnh thêm vài năm nữa người đẹp trai đang đứng trước mặt đây sẽ biến thành ông chú với cái trán hói em khẽ nhăn mặt.
_nhưng mà tôi thật sự thắc mắc đấy, em sợ bệnh viện như thế nhưng lại dây vào một tên bác sĩ?
em cúi người rửa mặt lại cho tỉnh táo, tiếng vòi nước đang xả sau câu hỏi bâng quơ chợt trở nên im phăng phắc, em liếc mắt nhìn hình ảnh phản chiếu của gã thông qua tấm gương to, cất giọng, "ít nhất thì trên người chú không có mùi thuốc sát trùng".
tưởng chừng như không gian yên ắng kia sẽ kéo dài vô tận cho đến khi bã vai em run lên từng hồi vì phải nhịn cười, thật tình, gã lắc đầu ngao ngán cong môi cười theo.

B?N ?ANG ??C
Yeongyu | omega c?a bác s? Choi b? tr?n r?i
FanfictionChoi Beomgyu vì m?t s? hi?u l?m mà tránh m?t bác s? Choi dù b?n th?n ?ang mang thai con c?a anh ta, r?i trong m?t l?n ?i khám thai ??nh k?, em v? tình g?p l?i ng??i này, bác s? khoa s?n Choi Yeonjun