Khoảnh khắc ấy, tâm trạng của La Bân từ căng thẳng sợ bị phát hiện chuyển sang cảm giác bị đè nén, giống như có một bàn tay vô hình đang bóp chặt lồng ngực cậu.
Phần lớn thời gian, La Bân đều tự nhủ với chính mình rằng: Nhất định sẽ trở về, nhất định sẽ tìm lại được bố mẹ, nhất định sẽ cứu họ, họ nhất định sẽ bình an.
Nhưng thực tế thì sao?
Làm sao để trở về?
Sau khi trở về rồi, làm sao chống lại chủ nhân núi Quỹ?
Làm sao phá được phong tỏa để đưa bố mẹ rời khỏi núi Quỹ mà không cần giết Cố Di Nhân?
Thậm chí, chủ nhân núi Quỹ ắt sẽ bày kế từ trước, bây giờ muốn cùng Cố Di Nhân quay lại ngôi mộ là điều không thể.
Xe đến núi ắt có đường, biết đâu sẽ gặp may mắn khi hoàn toàn bất lực thì sao?
Kế hoạch hiện tại của La Bân là thầm sử dụng dầu đèn ở thị trấn Núi Quỹ, khiến người quản lý trở tay không kịp, phải chịu tổn thất nặng nề. Nhưng sau kế hoạch đó thì cậu vẫn chưa có bước đi tiếp theo.
Chính Mạc Kiền đã nói phải tìm mọi cách moi thông tin từ miệng người quản lý để biết làm thế nào rời khỏi núi Quỹ.
Nếu suy xét kỹ, lời Mạc Kiền nói cũng khá mơ hồ.
Họ và người quản lý chỉ tiếp xúc duy nhất một lần ở núi Quỹ.
Phải thay đổi tình hình ở thị trấn thì người quản lý mới nhận ra có điều bất thường.
Nhưng đó là chuyện trước kia.
Còn bây giờ thì sao?
Người quản lý không thể bị giết, nhưng có thể bị bắt không?
Tâm trạng của La Bân từ áp lực biến thành sự hồi hộp khó tả, tim đập thình thịch.
Mạc Kiền thì lẩm bẩm suốt một lúc, cuối cùng hắn nói: "Giết thì tiếc, phải nghĩ cách dụ hắn ra, khiến hắn rơi vào tay chúng ta. Cái tên khốn nạn đó coi chúng ta như dưỡng chất, ông đây phải khiến hắn gậy ông bị đập lưng ông! Phải moi miệng hắn ra, bắt hắn đích thân nói ra đường thoát!"
"Có lẽ sẽ rất khó..." La Bân thở dài.
Lúc này, cậu đã bình tĩnh lại.
Bây giờ trông thì vô vọng, nhưng không có nghĩa là mãi mãi không có cách.
Cuối cùng cũng sẽ có một lối mở.
Chỉ cần có cơ hội, bọn họ hoàn toàn có thể xoay chuyển tình thế!
"Trên đời này không có việc khó, chỉ sợ lòng không bền. Hắn còn đang thư thái, trưa nằm phơi nắng ngắm hoa, không đề phòng chúng ta, đây chính là bước đầu tiên của kế hoạch." Mạc Kiền thì thầm.
Sau đó, Mạc Kiền ra hiệu bảo La Bân vào trong miếu Sơn Thần.
La Bân vung tay, đầu con rắn mỹ nhân trên dao rơi xuống đất, lưỡi dao quá sắc bén nên hầu như không dính máu.
Cậu tra dao vào thắt lưng, cảnh giác nhìn xung quanh, ánh mắt cuối cùng dừng lại trên xà nhà.
La Bân lẩm bẩm: "Thứ đó chỉ xuất hiện vào ban đêm thôi sao? Chắc nó không đi báo tin đâu. Liệu có phải sinh vật quái dị này chỉ biết hại người chứ không đi báo tin?"

B?N ?ANG ??C
?c m?ng giáng xu?ng - La Ti?u S?m
HorrorTên Hán Vi?t: M?ng y?m hàng l?m / 梦魇降临 Tác gi?: La Ti?u S?m / 罗樵森 Chuy?n ng?: Ndmot99 Th? lo?i: Kinh d? V?n án: Tr??ng th?n nói khi tr?i t?i, ph?i ?óng c?a s?, th?p ?èn d?u, ??ng tin b?t c? ?i?u gì ng??i ngoài nói. Th? gi?i này ??y r?y s? x?u xa và...