Không lâu sau, Viên Ấn Tín đã vẽ xong bùa.
Ngay sau đó, ông lại chỉ dẫn năm phương vị khác nhau, bả bốn người đi qua trước, vị trí cách nhau đều là hình tam giác đều và đều tình cờ ở một nơi kín đáo.
Hoặc là sau dải cây xanh mọc um tùm bên đường, hoặc là dưới vài cái cây đầy rễ khí sinh, hoặc là ở góc của con hẻm.
Chỉ có một người khác biệt là Du Hạo đứng ở trung tâm con đường thị trấn, vị trí đó cách đều những người còn lại.
"Cứ đợi ở đây đi, đợi đến tối, gã sẽ đến, các cậu có thể bắt gã." Giọng nói của Viên Ấn Tín đủ lớn để cả năm người đều nghe thấy.
Đến tận lúc này, trên mặt năm người cuối cùng cũng lộ vẻ bất an.
"Trời tối?" Mồ hôi hạt đậu toát ra trên trán Du Hạo.
"Đúng, trời tối. Tôi đã để lại bùa trên người các cậu, tà ma sẽ không nhìn thấy các cậu." Viên Ấn Tín nói.
Nhất thời, nỗi sợ hãi trên mặt năm người lại càng rõ.
Dù sao trước giờ chưa từng có người dân nào dám ra ngoài vào ban đêm, hiện tại vừa có cách chống lại tà ma, ban đêm trở nên an toàn, đối với mọi người mà nói, điều cấm kỵ là không được ra khỏi nhà lại càng nặng nề hơn, kết quả lúc này không những phải vi phạm, mà còn phải hùng hổ đứng đây. Không sợ tà ma không nhìn thấy sao?
Bùa gì mà có thể khiến tà ma không nhìn thấy?
"Đừng sợ, nghe lời ông Viên đi, tôi sẽ ở đây cùng các cậu." Thượng Lưu Ly bước lên hai bước.
Sắc mặt mọi người vẫn cứng đờ, không hề cải thiện chút nào.
"Cô Thượng đừng làm loạn nữa... Cô về đi... Ở đây cô không giúp được gì đâu..."
Du Hạo chưa nói dứt lời, Thượng Lưu Ly đã nhàn nhạt nói: "Nếu tôi là thợ săn ma thì sao?"
Chỉ một câu trực tiếp khiến Du Hạo im bặt.
Bốn người còn lại không ai ngoại lệ, tất cả đều lộ vẻ kinh ngạc.
Tà ma khiến người ta sợ hãi.
Thợ săn ma thì khiến người ta vừa kính vừa sợ.
Nhiều năm qua, thợ săn ma đã giúp thị trấn bình yên vào ban ngày, những con ma xâm nhập vào thị trấn trước khi hoành hành giết người đều đã bị thợ săn ma giải quyết.
Mọi người vừa kính trọng vừa sợ hãi, ai nấy đều lo thợ săn ma sẽ chú ý đến mình, giết nhầm mình.
"Giúp được rồi chứ?" Thượng Lưu Ly lại hỏi.
Du Hạo không nói nữa, chỉ nuốt ngụm nước bọt.
Lúc này, La Phong bước tới, ông đột nhiên rút một con dao bên hông ra, phóng đi.
Hai chân Du Hạo lập tức căng cứng, không dám nhúc nhích.
Con dao La Phong vung ra đâm vào ngay cái khuy cạp quần của ông ta.
Vị trí đó vốn là nơi để thắt lây dưng, chỉ là một lỗ vải.
Con dao này đâm vào vững vàng, không làm rách khuy, cán dao vừa vặn chạm vào, vì trọng lượng của mũi dao, nghiêng xuống dưới, thành ra treo lơ lửng.

B?N ?ANG ??C
?c m?ng giáng xu?ng - La Ti?u S?m
HorrorTên Hán Vi?t: M?ng y?m hàng l?m / 梦魇降临 Tác gi?: La Ti?u S?m / 罗樵森 Chuy?n ng?: Ndmot99 Th? lo?i: Kinh d? V?n án: Tr??ng th?n nói khi tr?i t?i, ph?i ?óng c?a s?, th?p ?èn d?u, ??ng tin b?t c? ?i?u gì ng??i ngoài nói. Th? gi?i này ??y r?y s? x?u xa và...