抖阴社区

Ch??ng 230: Chu?t g?m ??u

43 3 0
                                        

Trong lúc suy nghĩ miên man, La Bân đã lên lầu.

Tầng hai được dọn dẹp rất sạch sẽ, không còn vết máu, trong không khí thoang thoảng mùi thảo dược nhẹ nhàng, ngửi vào khiến lòng người thư thái hơn nhiều.

Dưới đất không có chỗ trải chiếu, trên giường có hai cái chăn.

Cố Di Nhân khẽ khàng nói: "Để cậu ngủ dưới đất thì không hay, tôi cứ ôm cậu cũng không hay, mỗi người một chăn, ở giữa là ranh giới, trừ khi gặp nguy hiểm, tôi chắc chắn sẽ không vượt ranh giới đâu."

La Bân vốn đang căng thẳng, nghe Cố Di Nhân nói vậy thì bật cười.

Cố Di Nhân đỏ mặt, cô chui từ cuối giường lên, nằm phía trong cùng, quay lưng về phía La Bân.

La Bân thì nằm ở mép ngoài giường, đầu càng lúc càng nặng, tay nắm chặt đồng hồ quả quýt, nhắm mắt thiếp đi.

Cậu không ngủ say hoàn toàn, thỉnh thoảng lại tỉnh dậy, nhìn đồng hồ quả quýt, tần suất khoảng nửa tiếng hoặc một tiếng một lần.

Trong phòng rất yên tĩnh.

Dưới lầu càng tĩnh lặng hơn, mãi không nghe thấy tiếng mở cửa.

Tối nay tà ma không đến sao?

Nghĩ là vậy, nhưng trong cơn mơ màng, La Bân vẫn nghe thấy tiếng sột soạt rất khẽ, là tiếng cửa cuốn được mở ra.

Cậu liếc nhanh đồng hồ quả quýt, bây giờ là một giờ sáng.

La Bân nhanh chóng cất đồng hồ quả quýt đi, vẫn giữ nguyên tư thế ngủ, bất động.

Thời cơ sắp đến rồi, đợi tà ma quan sát cậu đi khỏi, cậu sẽ ra khỏi phòng.

Vẫn phải ném rắn mỹ nhân ra ngoài.

Cậu đã nghĩ kỹ rồi, phải để lại một dấu hiệu, là dấu hiệu mình đã giết rắn mỹ nhân.

Như vậy, ít nhất thợ săn ma sẽ không tìm đến cậu.

Còn việc trong thị trấn liệu có ma hay không thì phải để thợ săn ma tự phán đoán.

Về bản chất thị trấn Núi Quỹ chẳng có người tốt, La Bân nghĩ bản thân không nên suy nghĩ quá nhiều.

Thời gian trôi qua từng chút, mãi không nghe thấy tiếng bước chân lên lầu.

La Bân kiên nhẫn chờ đợi.

...

...

Khoảnh khắc trước đó, tầng một của căn nhà hai tầng.

Phòng khách tĩnh mịch, cửa cuốn đóng chặt.

Gió tối nay không lớn, cửa cuốn rung rinh nhẹ nhàng, nhưng không phát ra tiếng động nào.

Với tiếng sốt soạt khẽ, từ bó xô thơm treo bên trong khung cửa có một thứ rơi xuống.

Đó là một con chuột màu xám đen, mũi nhọn hoắt, đôi mắt nhỏ tròn xoe, đuôi không lông, hơi hồng nhạt.

Con chuột khẽ ngẩng đầu, mũi hít hít lên không trung, ngay sau đó, nó phóng tới bên cạnh cái bọc đựng rắn mỹ nhân.

Miệng chuột ngậm một góc gói đồ, rồi tha đến vị trí cửa cuốn.

?c m?ng giáng xu?ng - La Ti?u S?mN?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y khám phá b?y gi?