"Nàng gì ơi, có ở nhà không đa."
Cô út Vân đứng ở cửa buông lời trêu, nhìn cô lúc này có khác gì mấy ông già dê đi trêu chọc ghẹo gái nhà lành đâu. Hiền cùng Tự nhìn cô đầy kinh ngạc, miệng tụi nó há hốc cũng sắp chạm đất rồi đó, con Hiền chắc là người sốc nhất vì đó giờ thấy cô nghiêm chỉnh chớ có thấy điệu bộ cà rỡn này bao giờ đâu.
Cô chả để ý tới ánh nhìn kinh dị của hai đứa nó, cô chỉ đứng ngoài ngóng trông người thương thôi chớ nào để ý xung quanh.
"Cô nói cái chi mà kì cục vậy đa."
Nàng đanh mặt bước ra, miệng thì trách cô kì cục. Ấy thế mà cô chỉ cười hề hề lon ton chạy đến bên nàng ôm chầm lấy nàng. Cô hít lấy hít để hương thơm từ tóc nàng, mùi bồ kết dịu nhẹ không quá gắt làm cô thấy lâng lâng vui sướng chắc cũng vì cái mùi này trên người nàng nên cô mới thấy nó dễ chịu đến vậy.
"Cô này, có người đương nhìn kìa."
Nàng bị nhìn thì ngại ngùng đánh nhẹ lên vai cô, mặt ửng hồng rút trong lòng cô để che chắn. Cô cắn môi muốn hôn nàng nhưng không dám, cô sợ nàng la nên đành nhịn lại chỉ ôm nàng vỗ về.
"À phải rồi, nè tặng em."
Cô lấy ra chiếc kẹp màu trắng có đính nụ hoa hồng hồng nhìn rất xinh, mắt nàng sáng lên bẽn lẽn cầm lấy chiếc kẹp thỏ thẻ.
"Đẹp quá."
"Để tôi kẹp lên cho em."
Nàng gật đầu ngoan ngoãn đứng im để cô kẹp lên cho mình. Mái tóc mềm mại cùng chiếc kẹp xinh xắn làm cô nhìn đến không rời được mắt, cô xoa đầu nàng cưng chiều ánh mắt đượm tình chỉ chứa mỗi hình bóng nàng.
"Xinh đẹp như này thì chết người mất."
"Bộ miệng bôi mật hay sao mà thở ra câu nào là ngọt lịm câu đó vậy đa. Cô mà đem mấy câu đó ra đường kéo cả khói người đổ."
"Nào có. Tôi chỉ ngọt với mình em thôi đa."
Nàng cười tủm tỉm đánh nhẹ lên vai cô, không biết nay cô ăn chúng gì mà nói chuyện sến súa quá đỗi. Cô út Vân không ghẹo người đẹp nữa, tay cô cầm lấy tay nàng kéo ra bên ngoài.
Hiền thấy cô bước ra liền bung dù che, thằng Tự chạy ù ra xe chờ sẵn. Nó mở cửa xe cho cô cùng nàng ngồi vào trong xong xuôi cũng tự mình ngồi vào ghế tái. Chiếc xe bắt đầu lăn bánh, Trúc nghiên đầu nhìn ra ngoài cửa xe, vì nay là cận tết nên mỗi nhà ai nấy điều có dăm ba chậu bông chậu hoa, có nhà khấm khá hơn thì treo cả pháo nổ cùng hai hàng câu đối hai bên cửa, mấy đứa con nít thì xúng xính áo quần mới mà chạy giỡn vui đùa làm rộn ràng cả một xóm làng. Nàng bất giác cùng hòa mình vào cái không khí năm mới ấy, môi đã từ lúc nào cong cong một nụ cười đẹp đẽ.
Cô út Vân nghiên đầu nhìn vừa hay bắt gặp nụ cười ấy, ánh mắt luôn dịu dàng dành cho người thương, lòng ấm áp khi có nàng bên cạnh cô út Vân giờ đây hạnh phúc lung, nơi mười ngón tay đan nhau lại càng xiết chặt hơn. Nàng khẽ quay qua nhìn cô, thấy mặt cô ửng hồng trong rất dễ thương nàng che miệng cười cười làm cô ngại mà quay đi.

B?N ?ANG ??C
Th??ng Em Nghen, C? ?t [ T? Vi?t - Thu?n Vi?t Bách H?p ]
Non-FictionPh?n là con gái v?i nhau l?i ?em lòng th??ng l?y ??i ph??ng. S?i t? h?ng ?y ?? ?em hai ng??i con gái xa l? bu?c ch?t vào nhau kh?ng th? tách. "V?n ?i, ki?p sau mình c?ng th??ng nhau ???c kh?ng ?a?" C? nhìn nàng r?i vòng tay ?m l?y t?m th?n m?ng ma...