抖阴社区

Ch??ng 61: 3π.

771 55 77
                                        

Anh Quang Huy cất giọng lạnh lùng, lười biếng cầm điện thoại nghịch tiếp, ánh mắt không thèm nhìn cô gái này lấy một cái. Tôi cũng khá bất ngờ khi anh phát ngôn được câu nói đó.

"Em gái, chắc em cũng chỉ là tạm thời thôi đúng không? Cẩn thận bị Quang Huy lừa đó." Cô ta liếc nhìn tôi với ánh mắt đầy thách thức, rõ ràng là đang cố tình muốn gây chuyện mà.

"Anh trai tôi lừa gì chị à?" Phương Doanh từ đằng sau xuất hiện với một chiếc áo thun, quần soft bò ngắn cùng với đôi giày thể thao nhìn rất là cá tính.

Cô ta quay lại nhìn, thoáng chút ngạc nhiên nhưng nhanh chóng bình tĩnh lại, nhướn mày, giọng nói mang đầy sự uất hận: "Tình cảm của chị."

Phương Doanh cười lớn: "Ý chị là, chị hẹn hò với người khác nhưng vẫn anh tôi ở bên cạnh chị suốt đời sao? Trần đời tôi chưa thấy ai mặt dày như chị đó."

"Em..." Cô ta tức giận không nói nên lời.

Quang Huy đứng dậy, ánh mắt giận dữ, không ngần ngại tiến lại trước mặt chị ấy: "Đời lắm trò hay, loay hoay gặp phải chó."

Chị ấy tức giận nhìn hai anh em nhà này, hừ một cái rồi quay lưng rời đi, nhìn dáng vẻ bực tức của chị, Phương Doanh không nhịn được cười, nói vọng ra:

"Tiễn vong."

Anh Đạt đi xuống, gương mặt không giấu nổi sự bối rối, cất giọng: "Có chuyện gì mà mấy đứa cười tươi vậy?"

"Em mới đuổi "vong" đi."

Anh Đạt cau mày nhìn Phương Doanh, cô nàng nhanh chóng lên tiếng giải thích: "Người yêu cũ anh Huy."

Anh Quang Huy khẽ thở dài, ánh mắt cũng đã dịu dàng hơn, không còn giận dữ như lúc trước nữa. Giọng nói trầm ấm cất lên, giống như muốn thoát khỏi sự ngại ngùng lúc này.

"Được rồi, đi ăn thôi."

Phương Doanh thấy vậy ngay lập tức nở nụ cười tươi: "Đúng vậy, chúng ta đi ăn thôi. Hôm nay anh Huy trả tiền."

Anh Quang Huy quay sang lườm nhưng rồi cũng đi trước mở cửa cho mọi người. Chúng tôi rảo bước trên con phố, dưới ánh đèn đường phản chiếu, những cơn gió biển thổi vào mang theo hơi thở của đại dương, cảm giác rất dễ dịu, thoải mái.

Phương Doanh cười, mắt sáng lên: "Em sẽ dẫn chị đến một quán hải sản siêu siêu ngon ở Đà Nẵng luôn."

Sau khoảng 10 phút đi bộ, dọc theo một con hẻm nhỏ, gần biển, cuối cùng cũng đã đến, quán khá là đông khách, rất nhiều người phải ngồi chờ nhưng chắc Phương Doanh đã đặt bàn trước nên chúng tôi được dẫn tới một căn phòng gần đó. Anh Đạt kéo ghế cho tôi ngồi xuống, để menu trước mặt:

"Em muốn ăn gì cứ gọi nhé."

Tôi mỉm cười, gật đầu.

Tôi cũng không biết gọi gì nên để Phương Doanh gọi hết, cô nàng gọi như chưa bao giờ được gọi, giống như nghìn năm mới được anh Quang Huy trả tiền một lần không bằng ấy.

"Cho em một tôm hùm nướng bơ, cua hấp, mực nướng, tôm càng xanh sốt tỏi, ghẹ xanh, sò huyết, ốc hương hấp, bào ngư, gỏi sứa, khoai tây chiên,..."

 (Xu?t B?n) H? Nh? M??i N?m N?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y khám phá b?y gi?