Nghe tới đây tôi có chút hờn dỗi: "Nếu anh không chấp vậy thì em chỉ có thể đi theo đuổi người khác thôi."
"Em dám à?" Nhìn gương mặt vốn bình tĩnh, bị tôi chọc cho tức đến mức này, tôi không thể nhịn cười.
"Không dám, không dám."
Tôi chợt nhớ ra mình qua đây để tỏ tình chứ không phải trêu đùa anh, tôi buông tay ra khỏi cổ anh, đứng nghiêm túc bên cạnh, xoay người anh về phía mình, hít một hơi sâu, lấy hết can đảm lên tiếng: "Mặc dù em chỉ được thủ khoa khối A thôi nhưng em vẫn giữ lời hứa lấy thủ khoa về cho anh, anh tỏ tình em rất nhiều lần rồi, bây giờ đến lượt em." Tôi dừng lại một chút rồi nói tiếp. "Anh sẵn sàng bước vào thế giới của thủ khoa chưa ạ?"
"Chỉ cần là em, anh luôn sẵn sàng." Anh cầm lấy tay tôi, giọng điệu vô cùng chân thành. "Nhưng mà anh muốn được bù đắp."
Tôi hơi ngớ người, hờ hững liếc mắt nhìn qua anh, mất mấy giây mới bình tĩnh lại: "Anh muốn bù đắp sao nào?"
"Em tự nghĩ đi."
Anh có vẻ được đà quá rồi, tôi tức muốn học máu, nghiến răng nghiến lợi nói lại: "Anh quá đáng vừa thôi nhé."
Anh không nói gì nữa, thả tay tôi ra, quay mặt đi chỗ khác: "Em chả yêu anh, em vừa tỏ tình anh xong đã cáu gắt với anh rồi."
Nhìn điệu bộ trẻ con của anh, tôi thật sự bó tay với anh rồi. Đôi bàn tay vô thức nắm vào mép áo anh, hít một hơi sâu như thể lấy hết dũng khí còn sót lại: "Nè. Anh quay lại đây em bảo."
Anh từ từ quay người lại, tôi cúi người đặt một nụ hôn xuống má. Khoảnh khắc ấy, thời gian như ngừng trôi, cái chạm nhẹ thoáng qua chỉ vài giây thôi nhưng khiến mặt tôi đỏ bừng lên, không tin mình dám làm điều này.
Khi tôi ngẩng đầu lên, chạm vào ánh mắt vô hồn của anh, không kịp suy nghĩ gì, tôi đẩy nhẹ ghế, chuẩn bị chạy nhưng anh đã nắm chặt cổ tay, kéo tôi về phía mình.
"Em lại muốn chạy trốn như lần trước à?"
"Đâu... có." Giọng tôi cất lên lấp la, lấp lửng, đứt thành từng đoạn, tim đập nhanh hơn.
Anh đứng dậy, nheo đôi mắt nhìn khóe miệng mang theo một nụ cười đầy hứng thú: "Không ai hôn bạn trai mình như vậy hết."
Anh dùng tay bế tôi đặt lên bàn, cơ thể anh càng nhích càng gần, tôi hoàn toàn có thể cảm nhận được nhịp tim bất thường của mình. Tôi ngước mắt lên nhìn, không kịp nói gì, anh đã cúi xuống một tay luồn vào mái tóc dài, kéo chiếc cổ mềm mại gần sát mặt, một tay ôm eo, đặt môi anh nhẹ nhàng chạm nhẹ lên môi tôi. Nụ hôn của anh đến bất ngờ nhưng không vội vàng, tôi bất động, đôi mắt tròn xoe mở to vì ngạc nhiên. Nhưng rồi từ từ nhắm mắt lại, để mặc trái tim dẫn dắt. Nụ hôn càng lúc càng sâu, lý trí của tôi như bị tan chảy, toàn thân nóng bừng, cả người tôi nằm gọn trong vòng tay anh. Đôi tay khẽ vòng qua cổ đáp trả lại nụ hôn ngọt ngào.
Cạch! Cạch! Cạch!
"Mẹ về rồi."
Nghe thấy tiếng ngoài cửa, cả hai giật bắn người, tôi rời khỏi nụ hôn nóng bỏng, chết lặng tại chỗ. Tôi quay nhìn, ánh mắt đầy hoảng hốt khi thấy mẹ anh đứng gần đó, mắt mở to nhìn cảnh tượng trước mặt. Miệng lắp bắp:

B?N ?ANG ??C
(Xu?t B?n) H? Nh? M??i N?m
Romance"Em ??nh thi tr??ng gì?" "Chuyên Lê H?ng Phong ?." T? nhiên t?i th?y n? c??i trên m?i anh. "Em mu?n thi chuyên thì ph?i gi?i nhi?u ?? vào, ?? chuyên khó l?m ??y." "Anh thi r?i sao? Tr??c anh h?c tr??ng gì th??" "Chuyên Lê H?ng Phong." Anh nói x...