抖阴社区

Ch??ng 94: C?u h?n l?ng m?n.

438 25 19
                                        

Ngày 1 tháng 5 năm 2019, tôi trả lời mail của trường, quyết định sẽ theo học tại Đại học Harvard vào đầu tháng 8 sắp tới.

Trở về Việt Nam, tôi bắt đầu ôn luyện thi cuối kỳ rồi bảo lưu kết quả các năm học sau ở trường Đại học Sư phạm Hà Nội. Mới đó mà đã hai năm rồi, tôi cũng quen được khá nhiều bạn mới nhưng ai nấy đều bận học nên không qua hay đi chơi lắm, với lại tôi phải ôn thi lấy chứng chỉ và tham gia các hoạt động của trường, câu lạc bộ nữa.

Ngày 24 tháng 6, kết thúc môn học thi cuối cùng, tôi khoác cặp ra khỏi lớp. Vừa ra đến cổng trường, tôi đã nhìn thấy xe anh Đạt đậu ở ngoài, tôi vội vàng chạy lại gõ vào cửa xe, anh hạ kính xuống.

"Sao anh lại đến đây?"

Anh nói, giọng pha chút hờn dỗi: "Đến đón em đi ăn. Hôm nay là ngày kỉ niệm mà, em không nhớ hả?"

"Sao có thể, em nhớ mà." Tất nhiên là tôi nhớ chứ, sao có thể quên được. Mười lăm năm trước, tôi chỉ là một cô bé, anh là một cậu học sinh. Mười lăm năm sau, chúng tôi giờ đã trở thành vợ chồng của nhau rồi.

Tôi mặc quần áo rất đơn giản nhưng nhìn qua anh trong bộ vest lịch lãm đen vừa vặn ôm lấy thân hình cao lớn, làm tôn lên bờ vai rộng và dáng vẻ mạnh mẽ.

"Anh cho em về nhà đi, em thay đồ. Anh mặc lịch sự như này em không dám đi bên cạnh đâu."

Anh phì cười với tay ra đằng sau, đưa cho tôi một chiếc túi: "Anh đã chuẩn bị cho em rồi."

Tôi mở ra, một chiếc váy trắng được thiết kế đơn giản nhưng tinh tế, với phần cổ chữ V khiến tôi khá ấn tượng. Bên dưới túi còn có một hộp quà khác. Tôi ngơ ngác quay sang nhìn, anh vẫn tập trung lái xe.

"Mở ra đi, xem có thích không?"

Tôi nhẹ nhàng mở chiếc hộp ra, một sợi dây chuyền hình trái tim nhỏ xinh bên trong còn khắc hai chữ "TD" và được đính đá quý lấp lánh, tôi chỉ biết thốt lên hai chữ:

"Đẹp quá."

"Em thích là được rồi."

Trời vừa tắt nắng, ánh đèn đường lung linh soi sáng từng con phố nhỏ trong thành phố. Tiếng xe cộ rì rầm như một bản nhạc nền không dứt, hòa quyện với không khí nóng bức của mùa hè.

Chúng tôi đến nhà hàng Steak ở trên phố Bà Triệu, cửa hàng nằm trong một tòa nhà cổ, nổi tiếng với phong cách châu Âu cổ điển. Đèn chùm pha lê lớn treo giữa trần nhà, ánh sáng vàng ấm áp lan tỏa khắp không gian. Những chiếc bàn được sắp xếp cách nhau vừa đủ để giữ sự riêng tư, phủ khăn trắng tinh khôi với bộ đồ ăn bạc sáng bóng.

Vừa bước vào cửa một anh nhân viên phục vụ trong đồng phục chỉnh tề cúi chào. Anh Đạt đã đặt bàn trước, anh nhân viên được dẫn hai đứa tới một góc bàn gần cửa sổ, nơi có thể nhìn ra toàn cảnh thành phố rực rỡ ánh đèn.

Tôi vào nhà vệ sinh thay đồ. Khi đi ra thì thực đơn được mang tới, cả hai cùng xem và rồi quyết định gọi món steak thăn bò Wagyu, kèm theo salad và khoai tây nghiền. Anh chọn một một chai rượu vang đỏ, loại phù hợp nhất với món ăn.

 (Xu?t B?n) H? Nh? M??i N?m N?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y khám phá b?y gi?