Tuần cuối cùng của học kỳ, không khí trong trường Hogwarts náo nhiệt hơn hẳn thường ngày. Khắp nơi đều râm ran những lời đồn đại về vũ hội Giáng Sinh – chẳng hạn như việc Giáo sư Dumbledore đã đích thân đến quán Ba Cây Chổi để mua tám trăm thùng rượu mật ong, hay ông đang chuẩn bị cho một tiết mục biểu diễn của ban nhạc Quái Tỷ Muội. Về phần ban nhạc này rốt cuộc là ai hay là thứ gì, Jacqueline chỉ biết đó là một nhóm nhạc phù thủy, vì cô đã từng nghe họ một lần trên đài WWN – Đài Phát thanh Phù thủy – vào lúc Yuna vừa chuyển kênh khi chương trình đang quay trực tiếp. Nhưng nhìn vào vẻ phấn khích và hào hứng của các bạn học lớn lên cùng đài phát thanh đó, có thể đoán rằng nhóm nhạc này quả thực rất được yêu thích.
Một vài giáo sư, như thầy Flitwick nhỏ con, thấy học sinh ai nấy đều lơ đãng thì dứt khoát không dạy nữa. Thầy cho phép cả lớp chơi trò chơi vào tiết học thứ Tư, và thế là Jacqueline bị Pansy kéo sang một bên để tám suốt tiết:
"Rốt cuộc mình có nên nhận lời mời của Blaise không đây? Cậu ta thật sự rất phiền phức, nhưng lại khá đẹp trai. Với lại, cậu ta là cậu trai duy nhất mời mình mà!"
"Chưa kể, mình nên mặc gì đây? Ba mình chuẩn bị cho mình đúng một bộ, mặc vào thì chỉ tổ làm trò cười! Mà ngoài bộ đó ra mình cũng chẳng còn gì khác nữa..."
"Pansy, nếu cậu chịu nổi việc kè kè bên Blaise suốt một buổi tối thì cứ nhận lời cậu ta đi," Jacqueline chống tay lên bàn, mắt nhìn về phía sau – nơi Malfoy, Goyle và Black đang chơi bài Đùng Nổ Mạnh. Goyle vụng về đến mức trong vòng năm phút đã để Malfoy thắng ba ván liền. "Với lại, mình nhớ là cậu có hẳn một cái rương đầy quần áo – lấy đại một bộ trong đó là được mà."
"Đừng lấy mình ra so với cậu – người lúc nào cũng mặc lễ phục may đo cao cấp!" Pansy hậm hực nói, đúng lúc đó bài trên tay Malfoy nhiều đến mức phát cháy. Cả hai cô gái liền vội vàng tránh khỏi chỗ ngồi.
"Cẩn thận nào, các em!" – Giáo sư Flitwick hét lên rồi vung đũa, phóng ra một luồng nước mát lạnh dập tắt đám cháy.
Nhưng không phải thầy cô nào cũng dễ tính như vậy. Chẳng hạn như Giáo sư Binns – sự tập trung của ông gần như không gì có thể lay chuyển nổi. Ông vẫn tiếp tục lê thê giảng bài về cuộc nổi loạn của yêu tinh, khiến học sinh tự hỏi phải chăng cái chết của thầy cũng không ngăn được ông giảng dạy, thì chuyện nhỏ nhặt như Giáng Sinh càng không đủ để làm ông sao nhãng. Điều lạ lùng là, thầy có thể kể về những trận chiến đẫm máu và gây cấn như thể đang đọc bản báo cáo khô khan.
Giáo sư McGonagall và Giáo sư Moody thì không để học sinh được rảnh tay dù chỉ một phút cho đến tận giây cuối cùng của buổi học. Riêng thầy Snape thì khỏi phải bàn – thầy thà nhận nuôi Harry làm con nuôi còn hơn cho học trò chơi trò chơi trong tiết học. Thầy lướt ánh mắt lạnh lẽo khắp lớp và tuyên bố rằng sẽ cho mọi người làm một bài kiểm tra về thuốc Giải Độc Trừ Tà vào tiết cuối cùng của học kỳ.
"Tôi ước gì thầy Snape đầu độc Potter thật luôn đi," Malfoy vui vẻ nói trong phòng sinh hoạt chung của nhà Slytherin tối hôm đó, "như vậy khỏi phải chịu đựng cái màn diễn trò của nó nữa."

B?N ?ANG ??C
Harry Potter[EDIT][BHTT] Together
FantasyMùa hè n?m 1991, l?n ??u tiên Jacqueline g?p Hermione là t?i ti?m sách Flourish and Blotts. Khi ?y, ?i?u duy nh?t thu hút s? chú ? c?a Jacqueline là quy?n sách ma thu?t dày c?m trên ?ùi Hermione. 14 n?m sau, vào m?t ngày mùa hè, Jacqueline qu? m?t g...