Chuyện bắt đầu trở nên không ổn. Jacqueline nhận ra cây đũa phép của mình ngày càng trở nên khó kiểm soát – hay đúng hơn là, sức mạnh phép thuật của cô ngày càng mất kiểm soát. Trong tiết học Biến Hình hôm thứ Hai, khi Giáo sư McGonagall yêu cầu Jacqueline làm mẫu cách biến một bình hoa thành thiên nga (vì tiết học trước chỉ có mình cô làm được), Jacqueline chỉ vừa mới rút đũa phép ra, chưa kịp niệm một câu thần chú nào thì chiếc bình hoa trước mặt đột nhiên nổ tung không báo trước, khiến cả cô và Giáo sư McGonagall giật nảy mình. Giáo sư cố gắng dùng bùa chú để khôi phục, nhưng những mảnh vỡ quá nhỏ, bà đành phải gom lại rồi loại bỏ.
"Thật đáng tiếc," Giáo sư McGonagall nói, mắt nhìn về phía Jacqueline, "Trò đã làm hỏng vật mẫu duy nhất của chúng ta, Graham. Chúng ta sẽ tiếp tục học nội dung tiếp theo – biến một vật thể vô tri thành sinh vật sống, việc này khó hơn hẳn việc biến đổi giữa các vật vô tri. Graham, sau giờ học mời em nán lại một chút."
"Nhưng em không có làm gì cả." Jacqueline lập tức nói ngay khi chuông hết tiết vừa vang lên. "Giáo sư thấy đó, em còn chưa kịp niệm thần chú."
"Ta nhận thấy điều đó rồi, Graham." Giáo sư McGonagall nhìn cô qua cặp kính cận hình vuông. "Với tình hình hiện tại của em, ta khuyên em nên tạm dừng mọi hoạt động đó lại. Em đang tham gia vào những việc rất nguy hiểm – ngay cả các phù thủy trưởng thành đôi khi cũng gặp chuyện không lường trước được, chứ đừng nói là em lúc này."
"Cảm ơn lời khuyên của Giáo sư." Jacqueline thở phào nhẹ nhõm. Cô thực sự biết ơn vì Giáo sư McGonagall không khiển trách mình. "Thật ra dạo này em cũng đã ngừng luyện tập rồi. Em không thể tập trung hoàn toàn nữa."
"Vậy thì tốt." Giáo sư McGonagall bắt đầu sắp xếp lại bàn làm việc của mình. "Giờ em nên nhanh chóng đi đi, Graham. Nếu không em sẽ trễ tiết tiếp theo đấy."
Ngày hôm sau, tiết học Bùa chú cũng chẳng khá hơn là bao. Giáo sư Flitwick đang dạy lớp cách thực hiện bùa Xua Đuổi, một loại bùa đối nghịch với bùa Triệu Hồi. Do đồ vật bay tới bay lui rất dễ gây tai nạn, mỗi học sinh được phát một chồng gối mềm để luyện tập. Ý tưởng này khá ổn, nhưng việc thực hành thì không hề dễ dàng.
"Cậu thật sự nên kể cho ai đó biết." Pansy thì thầm, vừa vung đũa phép về phía một chiếc gối và niệm thần chú xua đuổi. Chiếc gối bay lên, đập vào đầu Goyle làm rơi cái mũ của cậu ta. "Đây không phải lần đầu đũa phép của cậu phát nổ vô cớ."
"Tớ đã tới phòng y tế rồi." Jacqueline trả lời mà như đang mơ màng, tay vẫy nhẹ về phía hộp đựng gối. Một chiếc gối bay lên, đập thẳng vào trần nhà. "Ít nhất nó không phát nổ." Jacqueline hừ nhẹ.
"Bà Pomfrey nói sao?" Pansy hỏi, giọng lo lắng.
"Còn có thể nói gì nữa?" Jacqueline nhún vai. "Tớ kể hết cho bà ấy nghe – cả những giấc mơ gần đây, và việc đũa phép mất kiểm soát." Cô cầm cây đũa vung nhẹ một lần nữa, và lần này – bốp! – một chiếc gối văng thẳng vào tường như thể có ai đó vừa ném nó với toàn lực.
Jacqueline và Pansy nhìn nhau, rồi quay ra quan sát xung quanh. Các học sinh khác vẫn đang tập luyện, không ai để ý đến họ.
"Không phải tớ!" Jacqueline lắc đầu lia lịa. "Tớ chỉ vung đũa thôi mà." Cô vừa nói vừa định giơ đũa lên lần nữa.

B?N ?ANG ??C
Harry Potter[EDIT][BHTT] Together
FantasyMùa hè n?m 1991, l?n ??u tiên Jacqueline g?p Hermione là t?i ti?m sách Flourish and Blotts. Khi ?y, ?i?u duy nh?t thu hút s? chú ? c?a Jacqueline là quy?n sách ma thu?t dày c?m trên ?ùi Hermione. 14 n?m sau, vào m?t ngày mùa hè, Jacqueline qu? m?t g...