Hôm sau, Seokmin lết cái thân vẫn còn ê ẩm của mình lên công ty. Dù lưng và eo vẫn nhức nhối, anh cắn răng chịu đựng, giữ vẻ ngoài đĩnh đạc như mọi ngày. Công việc tại Daesun vẫn trơn tru, họp hành, ký giấy tờ, xử lý vài rắc rối nhỏ, ngoại trừ cơn đau âm ỉ không rời, mọi thứ đều bình thường.
Tan làm lúc 6 giờ tối, anh không về nhà ngay mà lái xe đến quán bar quen thuộc ở Itaewon, nơi anh thường ghé để nhâm nhi một ly whisky và thả lỏng đầu óc.
Vừa đẩy cửa bước vào, tiếng nhạc jazz nhẹ nhàng vang lên, hòa lẫn với tiếng cười nói rôm rả từ đám đông. Seokmin định đi thẳng vào góc khuất quen thuộc, nhưng ánh mắt anh bất ngờ dừng lại ở một nhóm người gần quầy bar.
Mingyu ngồi đó, cùng đám bạn của hắn, Jun-ho, Soo-ah, Tae-kyung, Min-seo và Hyeon-woo, đang cười đùa ầm ĩ, tay cầm ly rượu cụng nhau. Anh khựng lại, nấp sau một cột trụ, vô tình nghe được cuộc trò chuyện của họ.
“Ê Mingyu, mày ăn nó rồi đúng không?” Jun-ho hỏi, giọng đùa cợt, tay vỗ vai Mingyu đầy ẩn ý.
“Cảm giác thế nào?” Soo-ah chen vào, mắt lấp lánh tò mò, cười khúc khích như đang chờ một câu chuyện thú vị.
Mingyu nhún vai, nhấp một ngụm rượu, rồi nhếch môi cười nhạt.
“Dở tệ” hắn đáp, giọng mang chút chán nản. “Lúc đầu tưởng ngon, ai mà dè…”
Tae-kyung phá lên cười, đập bàn. “Bảo rồi, nhìn thấy nó đã thấy dở rồi, nghĩ sao mà mày ăn được vậy?”
“Thì cũng tưởng ngon” Mingyu lẩm bẩm, tay gõ nhẹ lên ly rượu. “Mẹ nó, biết vậy đã không động vào, vừa phiền vừa dở.”
Min-seo che miệng cười, mắt liếc hắn đầy trêu chọc. “Nhìn là biết tởm rồi, mày ăn được cũng tài.”
Mingyu thở dài, lắc đầu. “Thì tao tưởng nó ngon, ai mà dè còn dở hơn mấy cái trước…”
Seokmin đứng đó, tay siết chặt thành nắm đấm, ánh mắt tối lại.
“Con mẹ nó? Nó đang nói mình à?” anh nghĩ thầm, cơn giận trào lên như ngọn lửa.
Lời nói của Mingyu, vừa phiền vừa dở, tưởng ngon nhưng hóa ra tệ, như những nhát dao đâm thẳng vào lòng tự trọng của anh. Anh không vội vạch trần, chỉ lặng lẽ quay người, bước thẳng vào phòng VIP mà anh đã đặt trước, đóng cửa lại để cắt đứt tiếng cười đùa từ bên ngoài.
Ngồi xuống sofa, anh gọi một chai whisky đắt tiền, rồi không chút do dự yêu cầu nhân viên quán gọi thêm mấy “tiểu thịt tươi”, những Omega và Beta, cả nam lẫn nữ, được tuyển chọn kỹ lưỡng để phục vụ khách VIP.
Anh chẳng quan tâm đến giới tính hay thứ hạng của họ, chỉ muốn một không gian để trút bỏ cơn giận và lấy lại cảm giác kiểm soát mà Mingyu đã cướp đi.
Cửa phòng mở ra, năm người bước vào, ba Omega (hai nữ, một nam) và hai Beta (một nam, một nữ). Họ ăn mặc gợi cảm, ánh mắt lấp lánh sự quyến rũ, cúi chào anh với nụ cười chuyên nghiệp. Seokmin nhếch môi, tựa lưng vào sofa, tay cầm ly whisky xoay nhẹ.
“Ngồi đi” anh nói, giọng trầm thấp, ánh mắt lạnh lùng lướt qua từng người. Anh đường đường là top, vậy mà hôm qua lại nằm dưới tên Kim Mingyu, nghĩ đến thôi máu đã sôi đến tận não.

B?N ?ANG ??C
?nh Tr?ng Trong M?t | Gyuseok
FanfictionTên Truy?n: ?nh Tr?ng Trong M?t | Gyuseok Tác gi?: Kewie Gia Hàn Edit: Kewie Gia Hàn Th? lo?i: Boylove, hi?n ??i, fanfiction, 1vs1, EABO, HE, t?ng tài x sinh viên. Nh?n v?t/Couple: Ngoài l?nh trong nóng, kh?ng thích b? ki?m soát hay ép bu?c, t?ng t...