抖阴社区

Ch??ng 167

B?t ??u t? ??u
                                    

"Thế thì anh ta có ý gì chứ?" Hermione gắt lên.

"Vậy còn không rõ ràng sao? Hắn là học trò của Karkaroff, phải không? Hắn biết cậu cả ngày chỉ quanh quẩn với ai... Hắn tiếp cận cậu chẳng qua chỉ để tiếp cận Harry, để dò la thông tin, hoặc tệ hơn, để thi triển một Lời nguyền lên cậu ấy..."

Hermione giận đến nỗi như thể Ron vừa tát nàng một cái. Giọng nàng run run khi cất tiếng:

"Cho cậu biết một sự thật — hắn chưa bao giờ hỏi Harry dù chỉ một câu! Chưa từng!"

Ron lập tức đổi chiến thuật với tốc độ chóng mặt.

"Vậy thì hắn trông chờ điều gì khi ở bên cậu? Muốn cậu giúp hắn giải mã quả trứng vàng à? Tớ đoán hai người gặp nhau trong thư viện ấm áp, hai cái đầu cúi sát vào nhau..."

"Tớ chưa từng giúp hắn giải câu đố của quả trứng!" Hermione giận đến mức không thể chịu được. "Chưa từng! Làm sao cậu có thể nói những lời như vậy được chứ? Tớ luôn mong Harry giành chiến thắng trong cuộc thi này, và cậu biết điều đó! Phải không, Harry?"

Ron mỉa mai: "Thái độ của cậu đúng là lạ thật đấy."

"Còn tốt hơn là cậu, phải không?" Jacqueline bước tới từ bên cạnh, liếc nhìn Hermione rồi nhìn sang Ron – đang giận đến mức đỏ cả mặt. Cô khẽ vỗ vào lưng Hermione. "Thật ra tôi không nhớ cậu bênh Potter dữ dội như vậy trong thử thách đầu tiên đâu, Weasley."

"Lo chuyện của cậu đi, Graham! Việc này chẳng liên quan gì đến cậu cả!" Ron lúc này mới nhận ra ai đang đứng trước mặt, rồi hét lớn khiến mọi người quay lại nhìn.

"Thế lúc tôi và Pansy chịu trận khi cô Granger huấn luyện Harry luyện bùa Triệu hồi, cậu ở đâu? Sao lúc đó không bảo bọn tôi 'lo chuyện mình đi'?" Jacqueline hỏi, rồi giả vờ ra vẻ ngẫm nghĩ. "À, phải rồi — bởi vì lúc đó cậu còn chẳng có mặt trong phòng học."

"Ron," Harry nói khẽ, "Tớ nghĩ Hermione đi với Krum cũng chẳng có gì là sai cả."

Nhưng Ron chẳng buồn để tâm.

"Ít ra tớ còn không có tình tứ với dũng sĩ trường khác." Ron lầm bầm.

"Cả giải đấu này là để các trường kết bạn, học hỏi lẫn nhau, và xây dựng tình hữu nghị cơ mà!" Hermione tức giận đáp.

"Không, là để chiến thắng!" Ron hét lên.

"Merlin ơi, Weasley." Jacqueline thở dài, lộ vẻ mất kiên nhẫn. "Nếu cậu hay bất cứ ai bên Gryffindor có mắt nhìn hơn một chút, nếu các cậu sớm nhận ra Granger là một cô gái xinh đẹp và đáng giá, thì hôm nay cô ấy đâu phải bị cậu mắng mỏ thế này."

"Vậy còn cậu thì sao, Jacqueline? Cậu cũng coi như là bạn của cậu ấy!" Ron rít lên. "Cậu nghĩ mình đang làm gì vậy?"

Jacqueline lườm cậu ta một cái, khóe miệng nhếch lên đầy châm biếm. Cô nhẹ nhàng khoác tay Hermione rồi kéo nàng ra phía cửa.

"Đi thôi, Granger. Tiếp tục phí lời với một người còn chưa phân biệt nổi giới tính của tớ chỉ tổ lãng phí thời gian."

Họ vòng qua sàn nhảy, bước ra khỏi hội trường.

"Cảm ơn cậu, Jacqueline." Khi Jacqueline đưa cho Hermione một ly bia bơ khác, nàng thở phào nhẹ nhõm. "Tớ thật sự không thể tin được Ron lại có thể nói ra những điều như vậy. Như thể tớ và Krum đang làm chuyện gì đó mờ ám vậy. Merlin ơi, hôm nay mới là lần thứ hai tớ nói chuyện với anh ta!"

Harry Potter[EDIT][BHTT] TogetherN?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y khám phá b?y gi?