- Tránh ra! Là mẹ tôi bảo cưới, không phải tôi tìm ra!
- Uầy, đáng yêu chết mất. Hai mươi lăm năm cuộc đời tôi chưa từng thấy ai nhẹ nhàng, đáng yêu như nhóc con ấy đó!
Kang Taehyun mặc dù đang tỏ ra là bản thân mình không quan tâm nhưng khi nghe những lời vừa rồi của Huening Kai, tâm tình của hắn cũng có chút thay đổi. Bằng chứng là ở việc hắn đang rất tập trung vào việc phê duyệt báo cáo thì sau khi nghe trợ lý của mình tâm sự xong hắn cũng có chút khựng lại, nhưng rất nhanh chóng đã trở lại bình thường.
- Đừng quá phận, cậu ta là người của tôi!
- Người của cậu? Cậu động vào nhóc ấy chư-...
- Mau trở về làm việc của mình nếu không muốn tháng này tôi trừ lương cậu!
Giám đốc nói xong thì liền ngước lên nhìn Huening Kai với ánh mắt đã lườm đến muốn cháy cả mặt. Cậu trợ lý nghe hắn nhắc đến vấn đề "nhạy cảm" kia thì liền hốt hoảng mà gấp gáp trở về phòng làm việc của mình.
Kang Taehyun vốn dĩ chẳng có ý gì cả, chỉ là lúc hắn nghe thấy những lời khen mà Huening Kai dành cho Choi Beomgyu, hắn đột nhiên lại cảm thấy không thích chút nào.
.
Choi Beomgyu em vừa tắm rửa xong xuôi thì cũng hơn sáu giờ chiều. Cùng lúc đó em lại nghe thấy có tiếng động cơ xe ô tô bên ngoài, vậy là Kang Taehyun cũng vừa lúc về đến nhà.
Kang Taehyun lạnh lùng bước vào nhà, người làm trong nhà vẫn đứng hai bên ở sảnh phòng khách để chào đón hắn về nhà như thường lệ. Bước chân dứt khoát của giám đốc trẻ dừng lại khi bản thân mình đã đứng giữa phòng khách khá đông người.
- Mọi người ở đây có giấu tôi chuyện gì không? Nếu như hôm nay ở nhà có xảy ra bất cứ chuyện gì thì phải nói ra cho tôi biết, rõ chưa?
- Vâng thưa cậu chủ!
Tất cả đều đồng thanh để trả lời hắn, sau đó Kang Taehyun liền đi lên phòng của mình, lúc ấy cũng vừa vặn chạm mặt với Choi Beomgyu từ trong phòng em đi ra.
Beomgyu thấy hắn chỉ e dè mà cúi đầu chào nhẹ một cái sau đấy lại cúi gằm mặt muốn lảng đi xuống phòng khác cho thật nhanh. Nào ngờ lúc đi ngang Kang Taehyun lại bị hắn bắt lấy cổ tay giữ lại.
Bàn tay to lớn ấy lại càng siết chặt lấy cổ tay bé nhỏ của Beomgyu khiến em cũng vì đau đớn mà khẽ ngước lên nhìn hắn với đôi mắt lóng lánh nước.
- Đau... đau quá...
- Cậu đang giấu tôi chuyện gì?
Câu hỏi kia của Kang Taehyun lại khiến em có chút sững sờ, không lẽ hắn đã biết chuyện hôm nay xảy ra ở nhà rồi sao?
- Dạ k-không có... thưa anh!
- Không có? Kim Seohwa đến đây gây rối với cậu như thế mà cậu vẫn câm như hến chịu đựng vậy sao? Bị cô ta sỉ nhục, bị cô ta đẩy ngã mà cũng không biết phản kháng lại mà chỉ biết khóc thôi? Cậu rốt cuộc có phải là con trai không vậy hả?!
Kang Taehyun lại lớn tiếng với em, Choi Beomgyu từ đầu đến cuối vẫn chỉ biết cúi đầu.
- Mau trả lời tôi, cậu có miệng mà tại sao lại không biết trả lời?

B?N ?ANG ??C
TaeGyu | Unforgettable
FanfictionM?t ng??i v? t?m và m?t ng??i v?a nh? tu?i l?i còn ng?c ngh?ch. Ng??i ta nói r?ng h?n là m?t ng??i l?nh lùng và khó ?oán, còn em thì l?i ??n thu?n và v? cùng ngoan ngo?n. T??ng ch?ng c? hai ??u kh?ng th? hoà h?p nh?ng m?i v? sau này, h?n m?i có th?...
Chapter 7
B?t ??u t? ??u