抖阴社区

Chapter 32

813 104 35
                                    

Tại một nhà hàng sang trọng nằm giữa trung tâm thành phố, Kang Taehyun bước vào với vẻ ngoài chỉn chu, bộ vest đen lịch lãm càng tôn lên khí chất lạnh lùng của hắn. Ánh đèn vàng ấm áp chiếu rọi từng góc bàn, tạo nên không gian vừa riêng tư vừa ấm cúng. Ở một góc khuất cạnh cửa sổ, Kim Jiwon đã ngồi chờ sẵn. Cô khoác lên mình chiếc váy đỏ ôm sát người, lấp lánh như muốn làm nổi bật sự hiện diện của bản thân.

Trông thấy Kang Taehyun, cô nở một nụ cười rạng rỡ, đôi mắt như biết nói:

- Taehyunie, anh đến rồi. Em cứ sợ anh sẽ không đến được...

Kang Taehyun gật đầu, kéo ghế ngồi xuống đối diện cô mà không đáp lời ngay. Thái độ của hắn vẫn rất điềm tĩnh nhưng ánh mắt lại mang chút đề phòng. Hắn không quên lý do khiến hắn phải có mặt ở đây – công việc, không phải vì bất cứ thứ gì khác.

- Jiwon, cô muốn bàn về hợp đồng, đúng chứ? - Hắn đi thẳng vào vấn đề, giọng điệu không một chút cảm xúc.

Kim Jiwon nhếch môi cười, nhấp một ngụm rượu vang trước khi nhẹ nhàng đặt ly xuống bàn:

- Taehyun à, anh vẫn như xưa nhỉ, lúc nào cũng quá nghiêm túc. Không thể coi đây là một buổi gặp mặt thoải mái hơn sao? Ít nhất là giữa hai người từng "thân thiết" như chúng ta?

Hắn không trả lời, chỉ lặng lẽ nhìn cô. Dáng vẻ điềm tĩnh của hắn khiến Kim Jiwon cảm thấy không thoải mái, nhưng cô vẫn cố gắng giữ nụ cười.

- Hợp đồng thì đã rõ ràng rồi. Nhưng em nghĩ anh cần cân nhắc hơn, không chỉ vì công ty của anh, mà còn vì... chúng ta nữa!

Kang Taehyun khẽ nhếch môi, giọng nói trầm thấp nhưng đủ để khiến bầu không khí trở nên ngột ngạt:

- Giữa chúng ta? Không có gì để nói thêm cả, Jiwon. Mọi thứ đã kết thúc từ lâu rồi. Nếu không phải vì hợp đồng này, tôi sẽ không ngồi ở đây đâu!

Lời nói của Taehyun như một nhát dao lạnh lùng cắt qua lòng Jiwon, nhưng cô vẫn cố gắng giữ vẻ ngoài bình tĩnh.

- Vậy sao? Nhưng Taehyun à, anh không thể phủ nhận rằng chúng ta từng có rất nhiều kỷ niệm. Em đã luôn nghĩ... có lẽ chúng ta vẫn còn cơ hội...

Kang Taehyun không đáp, ánh mắt sắc lạnh nhìn thẳng vào Jiwon. Trong khoảnh khắc ấy, hắn cảm nhận được mùi rượu vang trong không khí, thứ mùi hương mà hắn vốn ghét từ khi còn trẻ. Nhưng điều khiến hắn khó chịu hơn cả là cảm giác bị kéo trở lại quá khứ – một quá khứ mà hắn không còn muốn nhớ đến nữa.

Dù trong lòng đầy mâu thuẫn nhưng Kang Taehyun vẫn nhấc ly rượu lên, nhấp một ngụm nhỏ. Hương vị rượu đỏ lan tỏa, mạnh mẽ nhưng lại chát nhẹ nơi đầu lưỡi, như một lời nhắc nhở lạnh lùng về thực tại. Hắn vốn không thích rượu, nhưng trong hoàn cảnh này chút men nồng lại giúp hắn thêm phần tỉnh táo.

Kim Jiwon mỉm cười, ánh mắt đầy hàm ý nhìn hắn:

- Em còn nhớ trước đây anh không thích uống rượu. Vậy mà bây giờ lại khác rồi. Có lẽ, anh đã thay đổi nhiều hơn em tưởng...

Taehyun đặt ly xuống bàn, ngón tay khẽ gõ nhẹ vào thành ly thủy tinh, tạo nên âm thanh nhỏ nhưng sắc gọn. Hắn nhìn thẳng vào cô, ánh mắt không chút dao động:

TaeGyu | UnforgettableN?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y khám phá b?y gi?