抖阴社区

Chapter 48

168 51 7
                                    

Sáng hôm sau, ánh nắng nhạt đầu ngày len qua khe cửa sổ, chiếu lên căn phòng khách nhỏ của nhà trọ. Kang Taehyun khẽ cựa mình, đôi mày khẽ nhíu lại vì ánh sáng chói lọi làm phiền giấc ngủ.

Hắn từ từ mở mắt ra, trong giây lát còn mơ màng chưa hiểu nổi mình đang ở đâu. Đến khi cảm nhận được thứ mềm mại, ấm áp đang phủ trên người, Taehyun mới cúi đầu nhìn xuống.

Một chiếc chăn dày màu xanh nhạt, không biết từ lúc nào đã được ai đó đắp lên cho hắn.

Hắn sững người, đôi tay khẽ nắm lấy mép chăn, cảm nhận rõ ràng hơi ấm còn sót lại từ đêm qua. Đôi mắt sâu thẳm của Taehyun thoáng hiện một tia dịu dàng lẫn xúc động.

Không cần phải hỏi, hắn cũng biết, chỉ có thể là Choi Beomgyu.

Khóe môi Taehyun khẽ cong lên, lộ ra một nụ cười hiếm hoi, vừa ngốc nghếch lại vừa hạnh phúc.

Hắn siết nhẹ chiếc chăn trong tay, cảm giác như trái tim nặng trĩu bấy lâu bỗng được ai đó vỗ về, dịu đi đôi chút.

Lúc này, từ trong bếp vang lên tiếng lách cách nồi niêu. Choi Beomgyu mặc chiếc áo len rộng thùng thình đang đứng quay lưng về phía hắn, lặng lẽ chuẩn bị bữa sáng.

Kang Taehyun chống tay ngồi dậy, vẫn chưa vội nói gì. Hắn chỉ lặng lẽ ngắm nhìn bóng dáng nhỏ bé ấy, trong lòng tràn đầy một niềm biết ơn lẫn yêu thương vô bờ.

Ít lâu sau Beomgyu cũng trở ra từ trong bếp, em liếc nhìn Kang Taehyun đang vẫn ôm chăn ngồi co trên ghế sofa. Dù hắn đã tỉnh dậy từ sớm nhưng vẫn chưa nói tiếng nào, chỉ lặng lẽ quan sát từng hành động nhỏ của em.

Beomgyu hắng giọng một cái rồi nhỏ giọng nói:

- Tôi ra chợ một chút.

Kang Taehyun ngẩng đầu lên, ánh mắt vẫn còn ngái ngủ nhưng lại nhanh chóng sáng rõ khi nghe câu ấy:

- Em muốn mua gì? Để anh đi với!

Beomgyu cau mày, ôm bụng khẽ quay đi lấy túi vải:

- Không cần đâu, tôi chỉ đi một lát.

Nhưng Taehyun chẳng buông xuôi dễ dàng như thế. Hắn vội bật dậy đi vệ sinh cá nhân thật nhanh, sau đó trở ra cầm lấy áo khoác rồi bước đến bên em.

- Em đang mang thai, ra ngoài một mình không an toàn đâu, để anh đi cùng. Anh sẽ không làm phiền đâu!

Choi Beomgyu định phản đối nhưng rồi ánh mắt hắn lại khiến em nghẹn lời. Rất bình tĩnh, rất chân thành mà chẳng hề mang theo ý định cãi vã hay cố chấp. Cuối cùng, em chỉ hừ nhẹ một tiếng rồi quay đi.

- Tùy anh.

Thế là hai người cùng nhau rời khỏi nhà trọ trong làn gió sớm nhẹ. Trên đường đi, Choi Beomgyu chẳng nói một lời, còn Kang Taehyun thì cứ lặng lẽ đi bên cạnh, thỉnh thoảng lại ngó nghiêng đường sá xem có ổ gà hay vật cản gì để nhắc nhở em.

Chỉ đến khi đứng trước quầy trái cây, Beomgyu chỉ tay vào mấy hộp dâu tây đỏ mọng, gương mặt thoáng dịu đi đôi chút. Kang Taehyun vừa thấy ánh mắt sáng lên của em liền nhanh tay trả tiền trước.

B?n ?? ??c h?t các ph?n ?? ???c ??ng t?i.

? C?p nh?t L?n cu?i: 11 hours ago ?

罢丑ê尘 truy?n này vào Th? vi?n c?a b?n ?? nh?n th?ng báo ch??ng m?i!

TaeGyu | UnforgettableN?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y khám phá b?y gi?