Trong lòng Choi Beomgyu chợt cảm thấy thật an toàn. Dù còn nhiều nỗi niềm giằng xé trong lòng nhưng lúc này, hình bóng của Kang Taehyun giống như một sợi dây cứu mạng, một nơi duy nhất em có thể tìm thấy sự an toàn. Không kịp suy nghĩ, em nhỏ liền lao thẳng về phía hắn, đôi chân không ngừng chạy mà nước mắt vẫn không ngừng rơi.
Vừa chạy đến em liền lao vào lòng Kang Taehyun, ôm chầm lấy hắn mà tim cứ đập mạnh, cơ thể vẫn run lên vì sợ hãi. Đôi tay em siết chặt lấy người đàn ông ấy, cảm giác như đang tìm kiếm sự bảo vệ, sự an toàn mà em không dám tin tưởng trong suốt thời gian qua.
Khó khăn để thở qua từng giọt nước mắt, Beomgyu vừa khóc vừa chỉ tay về phía gã đàn ông đang tiến lại gần.
- H-Hắn... hắn sàm sỡ em, sàm sỡ em...
Em nghẹn ngào qua từng lời nói, nỗi sợ hãi và sự tổn thương không thể che giấu.
Ngay lập tức ánh mắt của Kang Taehyun liền thay đổi, đôi mắt sắc lạnh nhìn gã đàn ông phía sau Beomgyu. Hắn bước lên chắn ngang giữa Choi Beomgyu và kẻ đang bám theo, vẻ mặt cứng rắn và đầy sự cảnh cáo.
Kang Taehyun không cần suy nghĩ thêm một giây nào nữa. Đúng lúc gã đàn ông đó tiến lại gần, hắn liền bước về phía trước mà không hề do dự, chỉ trong một tích tắc, Taehyun vung tay ra, một cú đấm mạnh mẽ trực diện vào mặt gã, mạnh đến mức khiến gã ngã ngay xuống đất, máu từ mũi gã cũng chảy ra ròng ròng.
Gã liền gục xuống trong đau đớn, không thể nào đứng vững được nữa. Mắt gã trừng lớn nhưng không thể phản kháng hay làm gì. Cú đấm của Kang Taehyun khiến không khí xung quanh như đông cứng lại. Mọi thứ bỗng chốc trở nên yên lặng, chỉ có tiếng thở hổn hển của gã đàn ông nằm sõng soài dưới mặt đất.
Kang Taehyun nhanh chóng rút điện thoại gọi cho cảnh sát, giọng hắn lạnh lùng và nghiêm nghị:
- Tôi muốn báo án, ở địa chỉ X có một gã đàn ông đã quấy rối người khác, mong các anh đến đây giải hắn về đồn ngay!
Sau khi cúp máy, hắn quay lại nhìn gã đàn ông đang nằm bất động trên đất, đôi mắt vẫn giữ sự sắc bén, không hề có chút cảm thông.
Khi quay sang nhìn về phía Beomgyu thì lại thấy em nằm sõng soài dưới đất, không còn động đậy nữa. Gương mặt em tái nhợt, tay ôm lấy bụng như thể cố gắng bảo vệ điều gì đó. Ngay lập tức Kang Taehyun liền hoảng hốt mà nhanh chóng chạy về phía Beomgyu đỡ em tựa vào lòng mình rồi vỗ nhẹ vào má em như muốn đánh thức em dậy nhưng hai mắt em vẫn nhắm nghiền.
- Beomgyu, Beomgyu à em sao vậy?
Trong khoảnh khắc đó, Kang Taehyun cảm thấy như mọi thứ xung quanh mình đều trở nên mờ nhạt. Duy chỉ có một điều hắn muốn, đó là bảo vệ Choi Beomgyu và hắn nhất định sẽ không để bất kỳ ai có thể làm tổn thương em nữa.
.
Sau khoảng nửa tiếng đồng hồ căng thẳng chờ đợi bên ngoài phòng cấp cứu, cuối cùng cánh cửa cũng mở ra, bác sĩ bước ra với gương mặt bình thản. Kang Taehyun lập tức đứng bật dậy tiến nhanh lại phía bác sĩ, giọng lo lắng hỏi:
- Em ấy sao rồi bác sĩ? Có nghiêm trọng không?
Bác sĩ nhìn hắn, nhẹ nhàng nói:
- Không sao, chỉ là bị động thai nhẹ nên mới dẫn đến tình trạng ngất xỉu thôi. Chỉ cần truyền xong túi nước biển này là có thể xuất viện.

B?N ?ANG ??C
TaeGyu | Unforgettable
FanfictionM?t ng??i v? t?m và m?t ng??i v?a nh? tu?i l?i còn ng?c ngh?ch. Ng??i ta nói r?ng h?n là m?t ng??i l?nh lùng và khó ?oán, còn em thì l?i ??n thu?n và v? cùng ngoan ngo?n. T??ng ch?ng c? hai ??u kh?ng th? hoà h?p nh?ng m?i v? sau này, h?n m?i có th?...