Vài hôm sau, khi mọi công việc ở công ty đều đã được giải quyết ổn thỏa, Kang Taehyun cuối cùng cũng có thể rời đi.
Tối đến, hắn mở tủ quần áo lặng lẽ soạn một số quần áo cùng vài vật dụng cá nhân, cẩn thận xếp vào trong vali. Lần này, Taehyun không muốn đi tay không. Hắn muốn đến vùng biển nơi Choi Beomgyu đang ở, muốn ở đó cùng em đến khi nào em chịu tha thứ cho mình thì thôi.
Ánh mắt Taehyun lướt qua một tập hồ sơ đặt ngay ngắn trên bàn. Đó là giấy đăng ký kết hôn của hắn và Beomgyu.
Hắn dừng lại vài giây rồi không chút do dự mà đưa tay lấy chúng, cẩn thận bỏ vào trong túi xách.Lần này, Kang Taehyun nhất định phải đưa Choi Beomgyu trở về bằng mọi giá.
Sau khi đã soạn xong quần áo và đồ đạc, Kang Taehyun kéo vali xuống nhà, bước vào phòng bếp và thấy bác Yoo đang ở đó, hắn đã đến trước mặt bác, giọng điềm tĩnh nhưng đầy chắc chắn:
- Bác Yoo, cháu đã tìm được Beomgyu rồi. Lần này, cháu nhất định sẽ đưa em ấy về nhà.
Bác Yoo nghe vậy liền ngẩng đầu lên, ánh mắt thoáng ngạc nhiên nhưng rồi lại nhanh chóng trở nên trầm tư. Bác gật đầu nhẹ như ngầm thừa nhận quyết tâm của Kang Taehyun.
Để chuẩn bị cho chuyến đi lần này, công việc ở công ty hắn cũng đã tạm thời giao lại cho phó giám đốc cùng Huening Kai phụ trách. Trong thời gian sắp tới, Kang Taehyun sẽ làm việc online để tiện cho việc hắn sẽ không có mặt ở công ty trong một thời gian.
Nhấy định lần này, Kang Taehyun hắn sẽ không cho phép bất cứ thứ gì có thể ngăn cản mình nữa.
Sáng sớm hôm sau, Kang Taehyun kéo đã vali ra xe, khởi động động cơ và chính thức xuất phát đến vùng biển Haneul.
Những tia nắng đầu ngày nhẹ nhàng xuyên qua kính xe, chiếu xuống khuôn mặt hắn, tạo nên một cảm giác dễ chịu lạ thường. Dẫu không biết lý do vì sao, nhưng hôm nay tâm trạng của Kang Taehyun lại khá tốt. Có lẽ là vì hắn sắp được gặp lại người mà hắn đã mong nhớ suốt những ngày qua.
Taehyun lái xe qua những con đường dài, băng qua những hàng cây xanh mát, hướng về phía vùng biển mà hắn đã từng đặt chân đến, nơi có một người mà hắn nhất định phải đưa về nhà.
.
Dạo gần đây, bụng nhỏ của Beomgyu cũng đã nhô cao hơn trước, đã bốn tháng rồi.
Cũng vì vậy mà nhu cầu ăn uống của em thay đổi khá nhiều. Choi Beomgyu hay thèm ăn đủ thứ, chỉ cần nghe thấy ai đó nhắc đến một món nào đó là em liền muốn ăn ngay. May mắn là giai đoạn nghén và chán ăn trước đây đã qua đi nên bây giờ em ăn uống ngon miệng hơn hẳn.
Mỗi khi đến giờ cơm, Choi Beomgyu đều là người ăn nhiều nhất trong nhà trọ, đến mức bà Eunja còn phải vui vẻ mà trêu chọc em.
- Chẳng mấy chốc mà bà phải nấu cho cháu khẩu phần riêng mất thôi, dạo này Beomgyu nhà ta ăn khỏe quá!
Em nhỏ cũng chỉ cười cười rồi lại tiếp tục ăn. Nhưng đúng là gần đây em có hay thèm ăn thật, có những đêm muộn Beomgyu còn thức dậy vì thèm món gì đó mà không thể ngủ tiếp được. Mấy lần như thế, Han Sooah còn phải giúp em đi tìm đồ ăn trong bếp, vừa dỗ vừa trêu:

B?N ?ANG ??C
TaeGyu | Unforgettable
FanfictionM?t ng??i v? t?m và m?t ng??i v?a nh? tu?i l?i còn ng?c ngh?ch. Ng??i ta nói r?ng h?n là m?t ng??i l?nh lùng và khó ?oán, còn em thì l?i ??n thu?n và v? cùng ngoan ngo?n. T??ng ch?ng c? hai ??u kh?ng th? hoà h?p nh?ng m?i v? sau này, h?n m?i có th?...